Trong tiếng léo nhéo của Huyền Vũ, Ngu Đồ đã bắt được một câu khiến hắn đặc biệt chú ý ——— “Phượng Hoàng cũng đã niết bàn chín lần trong vạn năm qua”.
… Phượng Hoàng sao?
Ngu Đồ chợt nhớ đến Sào Sơn với những chiếc lá đỏ ngập trời năm ngoái. Hắn đã ngủ một giấc trong đống lá ngô đồng rồi thức dậy, nhặt được một viên đá hình bầu dục lạnh lẽo bên cạnh gốc cây.
Viên đá hình bầu dục màu trắng, không trong suốt, chỉ to bằng ngón cái. Nói là đá nhưng lại giống ngọc, vô cùng đẹp.
Lúc đó, chứng cuồng sưu tập của Ngu Đồ tái phát, quỷ thần xui khiến hắn điều động năng lượng tạo ra một sợi dây có túi lưới, nhét viên đá trắng nhỏ vào túi lưới, rồi đeo sợi dây vào cổ, nhét túi lưới vào trong cổ áo.
Hắn cũng không biết viên đá nhỏ này có tác dụng gì, nhưng cứ vô duyên vô cớ mà làm vậy một cách thuận theo tự nhiên. Sau này theo thời gian, viên đá này cũng trở thành một phần phụ kiện trên người Bất Dạ Hầu, chỉ là chưa bao giờ cho người khác thấy.
Huyền Vũ không biết đã nói gì, cuống đến mức tự mình bốc hơi, cả con rắn bao phủ trong làn khói mờ mịt. Ngu Đồ đứng dậy nhìn nó một cái, nhưng không nói gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play