Yến Mạt Mạt không biết mình đã ra khỏi khu vũ trụ bằng cách nào. Cô cố gắng nhớ lại, chỉ nhớ rằng mình dường như đã mơ mơ màng màng được người ta dẫn lên xe, làm một vài bài kiểm tra, rồi lại làm thêm mấy loại xét nghiệm khác nhau nữa, mãi đến tận bây giờ mới dừng lại.
“Cô bé, thả lỏng nào.” Một ly trà sữa nóng hổi được đẩy đến trước mặt cô, hương thơm ngọt ngào của trà sữa theo hơi nóng bốc lên len lỏi một cách tinh ranh vào khoang mũi cô. “Uống chút trà sữa trước nhé?”
Yến Mạt Mạt rụt rè dùng hai tay nâng ly trà lên. Vị trà sữa ấm nóng, ngọt dịu trượt từ khoang miệng qua thực quản, xoa dịu dạ dày đang âm ỉ đau quặn vì kinh hãi: “Những gì em biết em đều nói hết rồi ạ.”
“Mạt Mạt—— chị có thể gọi em như vậy không?” Chị gái ngồi đối diện hỏi chuyện cô có một gương mặt cực kỳ thân thiện. Chị ấy như làm ảo thuật biến ra một cái bánh mì đưa cho cô, “thấy em cứ ôm bụng, có muốn ăn chút gì lót dạ không?”
Chị ấy chớp mắt: “Đây là bánh mì ngọt, nếu không thích, chị còn có bánh mì mặn nữa.”
Thái độ dịu dàng và thân thiết như vậy đã làm dịu đi rất nhiều sự bất an của Yến Mạt Mạt sau nhiều vòng kiểm tra và xét nghiệm. Cô cầm lấy bánh mì, xé mở bao bì. Ngay khoảnh khắc thức ăn chạm vào miệng, cô nghe thấy bụng mình kêu lên ùng ục ——— trước đó, áp lực tâm lý đã át đi phản ứng của cơ thể, thực ra cô đã rất đói rồi.
Thấy Yến Mạt Mạt ăn đến hai má phồng lên như một chú chuột hamster nhỏ, chị gái hỏi chuyện cô ánh mắt ánh lên ý cười. Cố gắng không làm cô bé vị thành niên trước mặt cảm thấy bất an, chị ấy nói chuyện như đang trò chuyện thân mật: “Bây giờ có hai tin, một tin tốt và một tin tốt hơn nữa, Mạt Mạt muốn nghe tin nào trước?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play