Trước khi trở thành quái vật, Thời Vãn từng là một thiên tài.
Khóa của cậu, tính cả cậu chỉ có hai mươi ba người, học sinh của Côn Luân xưa nay quý ở chất lượng chứ không phải số lượng.
Ngày đầu vào Côn Luân là một ngày tuyết rơi, hàng trăm ngọn núi trập trùng đều chìm trong tuyết trắng, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy từng mảng tuyết lớn bay lả tả.
Các học sinh vừa tuổi trưởng thành đều chưa tu luyện ra linh lực, thế nên ai cũng quấn mình như những quả bóng biết đi. Thời Vãn đội mũ, quàng khăn trên mặt, chỉ để lộ đôi mắt với hàng mi rậm, hơi thở ra ngưng tụ thành sương hoa, rồi lại hóa thành cái lạnh trĩu nặng.
Kiếm tu cũng như thể tu đều là con đường vô cùng gian khổ, ngoài thể chất cường tráng còn cần có tinh thần kiên định – leo núi tuyết, chẳng qua chỉ là "món quà ra mắt" khi nhập học.
Gió lạnh cuốn theo bông tuyết thổi đến mức người ta không mở nổi mắt, Thời Vãn kéo lại chiếc mũ hơi lệch vì gió, trong lòng dấy lên niềm mong đợi thầm kín – chị gái cậu hai năm trước đã trở thành học sinh của Côn Luân, hai năm sau, cậu cũng đã là một thành viên của Côn Luân.
Rất nhanh thôi họ sẽ được gặp lại nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play