Từ rất lâu rồi, không ai từng nhìn hắn bằng ánh mắt dịu dàng và chan chứa mong đợi như vậy.
Sự dịu dàng thẳng thắn và tình yêu thương không che giấu ấy khiến Ngu Đồ thoáng ngẩn ngơ. Ngay sau đó, hắn cảm thấy hâm mộ, và... một chút mất mát.
Hắn sợ hãi khi nhận ra mình đã nảy mầm. Trong khoảnh khắc ấy, Ngu Đồ quên mất rằng viên ngọc nhỏ với những đường vân xanh lục đã hòa vào tim hắn vào lúc hắn cận kề cái chết. Có lẽ đó là một hạt giống, hoặc có lẽ đó là tinh hoa của thảo mộc được cô đọng lại. Chỉ là một sự trùng hợp kỳ lạ mới khiến hắn nảy mầm dưới hình dạng con người như vậy.
Hắn không phải là ấu tể của tộc Thảo Mộc. Hắn chỉ là một kẻ giả mạo mà thôi.
Ngu Đồ ngước mắt nhìn lên màn hình: “Có lẽ ngài nhầm rồi. Con không phải là ấu tể của tộc Thảo Mộc...”
Giọng hắn rất nhỏ, rất chậm, nhưng từng lời đều rõ ràng rành mạch: “Con được viện trưởng của trại trẻ mồ côi nhặt về trong một khu rừng mùa đông. Đến bây giờ đã 18 tuổi rồi.”
“Ngài từng nói ấu tể của tộc Thảo Mộc cần trăm năm để khai trí, trăm năm để trưởng thành. Nếu con thật sự là ấu tể của tộc Thảo Mộc, thì chỉ 18 năm thôi, con không thể lớn lên như bây giờ được.”
Hắn bình tĩnh phủ nhận thân phận của chính mình bằng giọng nói nhẹ nhàng và lễ phép.
Một Ngu Đồ 18 tuổi có thể kiểm soát rất tốt cảm xúc của mình, nhưng Tiểu Đồ Đồ mới ba tuổi thì không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT