“Đây là nhà sao?” Tiểu Phượng Hoàng vỗ cánh bay lên nóc nhà, đôi mắt tròn xoe đầy vẻ tò mò, “Trong ký ức truyền thừa không có!”
Tiểu Bạch Trạch bám vào cột nhà nhanh nhẹn leo lên mái nhà, bốn móng chụm lại đứng trên mái hiên phóng tầm mắt ra xa, hài lòng nói: “Góc nhìn này không tệ!”
Kỳ Lân nằm dài trên bệ cửa sổ rộng lớn, dang rộng thành chữ “Đại” phơi nắng, mái nhà khó leo quá, nó lười động.
Sau khi xác định sẽ nuôi ba con thú con này, Ngọc Xuyên cũng không thể để chúng cứ sống ngoài trời mãi được, mặc dù ký ức vẫn chưa hồi phục, nhưng thông qua việc không ngừng hồi tưởng, hắn đã tìm ra thứ gọi là “nhà” từ trong ký ức.
Năng lượng trong cơ thể là một thứ rất tiện lợi, cộng thêm linh khí mà hắn có thể điều động, còn có ba con thú con giúp một tay, ngôi nhà nhanh chóng được xây dựng lên.
Ngôi nhà tương tự như tứ hợp viện ba lớp sân trong tương lai, chỉ là đã giản lược đi rất nhiều thứ, phần lớn mang nét mộc mạc hoang sơ, tường sân cũng biến thành rừng trúc thưa thớt có trật tự, trên con đường nối liền các phòng khác nhau, trong kẽ đá đều nở đầy những bông hoa nhỏ đủ màu sắc.
Ba con thú con chưa từng nhìn thấy nhà cửa thì nhảy nhót khắp nơi, không chỉ tự học được trò chơi trốn tìm, còn học được cách bài trí sân nhỏ của riêng mình, ví dụ như tiểu Phượng Hoàng đào một cái hố lớn trên khoảng đất trống trước sân của mình, chọn một cây ngô đồng đẹp nhất từ rừng ngô đồng, dùng linh lực hì hục di chuyển đến cái hố đã đào sẵn; Bạch Trạch thu thập rất nhiều loài thực vật kỳ lạ, trồng đầy những chỗ có thể đặt chân trong sân, sân nhỏ của Kỳ Lân không thay đổi nhiều, nhưng lại có thêm mấy tảng đá lớn phẳng lì hình dạng khác nhau, tiện cho nó nằm phơi nắng…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play