Thấy xung quanh không ai chú ý đến chỗ bọn họ, Cố Hồng Ảnh lén la lén lút ghé sát đầu vào tai Ngu Đồ:
“Trong khoảng thời gian cậu không ở đây, bọn mình đã lén nghi ngờ liệu Hiểu Hồi có phải là con cún cưng mà tiền bối Bất Dạ Hầu từng nuôi không, nhưng giai đoạn trưởng thành của ấu tể yêu tộc tuy không dài đằng đẵng như ấu tể tộc Thảo Mộc, cũng không đến mức một năm từ một cục bông nhỏ xíu đã lớn thành một thanh niên trông trạc tuổi bọn mình.”
Cố Hồng Ảnh từng đến quán trà làm khách mấy lần, ấn tượng sâu sắc nhất về Tiểu Hôi chính là cái bình gas đáng yêu, hỉ nộ ái ố đều rất sống động, nhưng Hiểu Hồi mà cậu gặp sau khi vào làm ở Dị Xử Cục, trông lạnh lùng khó gần, chỉ cần tùy tiện liếc một cái, trong ánh mắt của cậu ta dường như đã viết rõ dòng chữ to “Đừng có không biết điều mà mò đến đây tìm chết”.
Hiểu Hồi vào làm sớm hơn bọn họ, thực lực mạnh mẽ lại hiểu biết nhiều, tính cách còn lạnh nhạt... Ngoài sự trùng hợp là cái tên hơi giống nhau ra, thì gần như không tìm thấy điểm chung nào cả. Cố Hồng Ảnh bị lườm mấy lần, liền dứt khoát từ bỏ cái suy nghĩ viển vông rằng Hiểu Hồi chính là Tiểu Hôi.
“Mình đã lén thử mấy lần rồi, cảm thấy không có khả năng lắm.” Cố Hồng Ảnh vỗ vai Ngu Đồ, nhỏ giọng tính toán đưa ra ý kiến cho hắn, “Nếu cậu muốn gặp Tiểu Hôi, hay là hôm nào đó chúng ta đi chặn Giang cục trưởng?”
Cậu không nhắc đến Bất Dạ Hầu, là vì lo lắng Ngu Đồ lại nhớ đến chuyện “Bất Dạ Hầu mất tích” sẽ gây thêm tổn thương tâm lý cho hắn.
“...Tiểu Hôi?” Nghe thấy cái tên quen thuộc này, đầu óc Ngu Đồ ngơ ngẩn một lúc lâu, những ký ức liên quan như tín hiệu bị trễ nhảy ra, lần lượt hiện lên rõ ràng như tranh vẽ. “Được, mình biết rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play