Bị dọa một trận, Ngu Đồ cũng không còn tâm trạng xem điện thoại nữa. Hắn lơ mơ chợp mắt một lát, đến khi tỉnh dậy thì trời đã sáng hẳn.
Không lâu sau khi hắn rời giường, người đến đón An Giai Giai cũng tới nơi. Người của Quy Khư đều mặc áo choàng xám dài từ vai đến tận mắt cá chân, mũ trùm đầu rộng thùng thình che kín khuôn mặt, chỉ để lộ chiếc cằm nhọn.
“Mạnh đội trưởng.” Người áo xám đứng đầu chào Mạnh Tự Thu, giọng nói trầm thấp như tiếng đàn cello, nghe rất dễ chịu. “Đã đến tiếp nhận người.”
“Được, ký giấy bàn giao đã.”
Có vẻ Mạnh Tự Thu đã tiếp xúc với người của Quy Khư không ít lần, rất quen thuộc với tác phong của họ. Sau vài câu xã giao ngắn gọn, giấy tờ vừa ký xong, bên kia lập tức nói lời từ biệt.
“An Giai Giai, đi thôi.”
“…Hả?” Cố Hồng Ảnh đứng cạnh Tần Phỉ, vẻ mặt mơ hồ, hạ giọng thì thầm hỏi: “Tần ca, vậy là xong rồi sao?”
“Tôi cũng ít khi tiếp xúc với người của Quy Khư.” Tần Phỉ cũng hạ giọng đáp lại, “Nhưng hồi làm sinh viên trao đổi ở Côn Luân thì có gặp qua, ai nấy đều rất ít nói.”
Anh ngẫm nghĩ một lúc, bổ sung thêm: “Có lẽ bọn họ không thích những thủ tục rườm rà, chỉ chú trọng vào hiệu suất công việc thôi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT