Sau khi truyền nước xong, đôi mắt đỏ hoe của cả nhóm cuối cùng cũng dịu đi đáng kể, trông không còn quá rõ ràng nữa.
Y tá trong bệnh viện rút kim truyền cho họ, sáu người và một con hồ ly giữ chặt miếng bông cầm máu, ngơ ngác nhìn nhau.
Lộ Nhã Âm hắng giọng trước: “…Chúng ta giờ ai về phòng nấy chứ?”
—— Mặc dù nhỏ giọt xong, cô lại chẳng thấy buồn ngủ chút nào.
“Không ai thấy buồn ngủ à?” Mạnh Tự Thu đột nhiên hỏi.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng loạt gật đầu.
“Vậy thì lên đường ngay trong đêm đi.” Mạnh Tự Thu nói, “Trước đó tôi đã liên hệ với tộc trưởng Thảo Mộc, nói rằng sau khi Hồng Ảnh hấp thụ xong Đế Lưu Tương, tôi sẽ đưa cậu ấy đến đó xem rốt cuộc có vấn đề gì không, liệu có ảnh hưởng gì đến cậu áy không. Còn về Ân Lị——”
Mạnh Tự Thu hơi dừng lại: “Mặc dù tôi không rõ vì sao hắn lại sai Họa Bì bắt cô đi, nhưng bây giờ cô chưa được an toàn, tôi không khuyên cô tách khỏi chúng ta.”
“Thật ra tôi cũng không biết vì sao hắn muốn bắt tôi.” Sắc mặt Ân Lị có chút hoang mang, “Từ sau khi được phát hiện có thiên phú, tôi vẫn luôn tu hành ở Côn Luân, nếu không phải vì nhận được truyền tin cầu cứu của Tô Tô, tôi căn bản sẽ không ra ngoài.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT