Hoàng hậu nhìn nhóm phi tần lại nói thêm một câu, "Đổng Hiền phi và Khúc phi ở lại."
Đổng Hiền phi và Khúc phi đều không nghĩ tới hoàng hậu sẽ lưu các nàng lại. Hiền phi được nhận chữ Hiền, người vốn đoan trang nên rất xứng với tên. Khúc phi năm đó nhờ một khúc hát mà nhận được thánh tâm, dung mạo dù không có mỹ miều kinh diễm như Quý phi nhưng cũng linh lung diễm lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bàn tay, đôi mắt rất đặc biệt làm người khác chú ý.
Tự Cẩm ra khỏi Trường Nhạc Cung mới thở phào, nàng không có hứng thú làm cọc gỗ đứng vài canh giờ. Hoàng đế liếc nàng liền kêu mọi người về, không phải là bị hắn phát hiện vẻ thiếu kiên nhẫn trên mặt mình chứ?
Nghĩ tới đây không khỏi xấu hổ, chân cũng bước nhanh hơn về phía Di Cùng Hiên.
Tự Cẩm vừa đi thì phía sau Mai Phi nhìn theo bóng lưng nàng một lúc lâu mới xoay người rời đi.
Về Di Cùng hiên, Tự Cẩm liền thay váy áo mềm nhẹ cho thoải mái, thở phào nhẹ nhõm. Nằm dựa vào gối, nghĩ tới hành động của hoàng hậu, trong lòng liền thở dài. Nếu đổi lại là nàng chưa chắc làm được tốt hơn so với Hoàng hậu.
Nàng nghĩ hoàng hậu đối hoàng đế không phải tình yêu nam nữ, nếu không tuyệt đối sẽ không hào phóng, rộng lượng, thong dong như vậy. Lại nghĩ tới mấy ngày nay hoàng hậu nâng đỡ người mới thượng vị thì cười thản nhiên. Nói cho cùng hoàng hậu cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm mình, nhưng có quan hệ gì chứ, từ đó đến giờ nàng và hoàng hậu đều là quan hệ hợp tác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play