Tự Cẩm liền cười, cầm chiếc nhẫn bạc đặt vào tay Tiêu Kỳ, "Người đeo cho thiếp đi."
Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm cười tươi như hoa, thấy nàng đưa ra tay trái bèn cầm lấy nhẫn đeo lên cho nàng, lúc đó lại nghe Tự Cẩm nói: "Đeo trên ngón tay này."
Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm chỉ ngón áp út, "Vì sao?"
"Nghe nói ngón tay này liên thông với trái tim, hoàng thượng đeo nó lên giúp thiếp là buộc lại trái tim thiếp." Tự Cẩm nói đến đây, cũng không đợi Tiêu Kỳ đeo cho mình, cầm lấy chiếc nhẫn vàng có khắc tên mình, nắm tay trái Tiêu Kỳ, đeo chiếc nhẫn vào ngón trỏ của hắn, "Đây là thiếp trói lại trái tim của Hoàng thượng."
Đây là thiếp trói lại trái tim của Hoàng thượng!
Dám buộc trái tim hoàng đế, Tiêu Kỳ cũng bị sự kiêu ngạo này của Tự Cẩm làm cho kinh hãi, nhất thời không thể phản ứng gì. Đợi khi phục hồi tinh thần, chiếc nhẫn đã được đeo vào tay.
"Chúng ta hẹn một ước định đi, nếu một ngày, Hoàng thượng không thích thiếp, người sẽ tháo chiếc nhẫn xuống. Nếu có một ngày trong tim thiếp không còn Hoàng thượng, thiếp cũng tháo nó ra." Tự Cẩm không ngẩng đầu lên, cứ thế nhẹ nhàng từ tốn nói. Nàng biết ở triều đại này, hành vi của mình là không đúng, vô cùng không đúng, đích thực là cả gan làm loạn. Nhưng nếu như có cơ hội thử một lần, tại sao lại không chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT