Tiêu Kỳ liền nhìn sang Tự Cẩm, chỉ thấy nàng e lệ nhìn mình, bất giác trong lòng mềm nhũn, hắn kéo nàng tới ngồi cạnh mình, "Nàng cứ nói đi, còn có chuyện gì?"
"Thần thiếp vốn ngu dốt không hiểu việc triều chính, nhưng thần thiếp cũng biết nếu cha thần thiếp cứ thế vào kinh thì khó tránh khỏi bị người khác xem thường. Không có công lao gì mà tự nhiên được thăng cấp là rất dễ bị người khác lên án. Ngay trong nhà muốn nâng một di nương cũng phải sinh được con mới có thể đứng thẳng người, không phải sao?"
Cũng chỉ có nàng mới nghĩ ra so sánh việc hậu viện trong nhà với việc triều đình chính vụ. Có điều nghe cũng không phải không có lý. Tiêu Kỳ nhìn Tự Cẩm, trong cái đầu nhỏ của nàng lúc nào cũng có mấy ý nghĩ kỳ lạ cổ quái, nhất là trong chuyện làm đồ ăn thì rất sáng tạo.
"Ồ, vậy theo ái phi phải làm như thế nào?" Tiêu Kỳ cố ý đùa nàng. Kỳ thật trong lòng hắn đã có chủ ý. Trước đây nhắc chuyển chuyển khẩu cũng không phải vô tình nói. Nếu giao chuyện này cho cha con Tô gia thì đúng là cơ hội tốt để lập công. Mặc dù chuyện này rất khó khăn, nhưng chính vì thế mới không ai dám coi thường, không phải sao?
Hơn nữa, qua chuyện này, hắn cũng có thể nhìn thấy cha con Tô thị đến cùng có thể có thể trọng dụng hay không.
"Trước đây không phải Hoàng thượng muốn giao cho cha thần thiếp phụ trách chuyện chuyển khẩu hay sao? Vậy cứ như thế làm đi." Tự Cẩm mặt phiền muộn khẽ nói.
Tiêu Kỳ sững sờ, không ngờ tới Tự Cẩm cũng có suy nghĩ giống hắn. Hơi nhướn mi cười một tiếng, hắn giơ tay gõ một cái lên trán Tự Cẩm, "Ở bên cạnh trẫm còn mồm mép lừa người, có phải nàng đã nghĩ kỹ từ trước rồi không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT