Cơ Vị Tưu bước ra khỏi chiếc xe chở tù, cảm thấy không khí bên ngoài cũng trong lành hơn hẳn. Cao Dũng đứng ngay bên ngoài, sắc mặt vô cùng đặc sắc. Ông ta vừa mới về trại rửa mặt rồi tắm rửa một chút mà đã nghe tin Vương gia chạy đi dạo quanh doanh trại. Ông ta sợ vị tổ tông này lại gây ra trò mất tích gì nữa, bèn vội vã chạy theo. Nhưng ai ngờ đám Cấm vệ quân bên cạnh tổ tông cũng không ngăn cản, cứ thế để ông ta tiến đến gần!
Trời đất ơi, ông ta đã nghe thấy hết rồi!
Là Vương Tướng luôn đó! Đây là chuyện ông ta có thể nghe sao?!
Muốn lấy mạng ông ta à!
Cơ Vị Tưu nhìn sắc mặt xanh mét của Cao Dũng, vậy mà còn có tâm trạng trêu ghẹo: “Ồ, Cao đại nhân sao thế này? Có phải ăn nhầm gì không? Có cần gọi Giang Thái y đến khám không?”
“Thần không dám ạ!” Cao Dũng vội hành lễ, coi như mình chưa nghe thấy gì, rồi nói: “Vương gia! Tiểu Cao thần là kẻ thô kệch, chẳng hiểu gì cả. Ngài xem, chúng ta còn cách Kinh Thành chừng bảy, tám ngày đường. Đoạn đường phía trước toàn là quan đạo, hay là chúng ta tăng tốc hành quân nhé ạ?”
Cơ Vị Tưu đáp gọn: “Không cần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play