Cơ Tố khẽ gõ nhịp ngón tay trên bàn trà, Khánh Hỉ công công đang định tiến lên nhận phong thư thì Cơ Vị Tưu đã vọt tới bên cạnh Cơ Tố rồi. Một đám cung nhân mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, chỉ coi như không thấy gì.
Nếu là người ngoài dùng tốc độ này xông về phía Thánh thượng thì chỉ sợ sẽ bị cho là lòng mang ý đồ xấu, muốn ám sát, nhưng với Thụy Vương gia thì đây lại là chuyện bình thường.
Không thấy Thánh thượng ngay cả lông mày cũng không buồn nhúc nhích đấy à!
Cơ Vị Tưu tự mình đưa tin cho Cơ Tố, trong lòng vẫn không kìm được mà đắc ý. Mặc dù còn phải cân nhắc rất nhiều, nhưng rõ ràng Lưu thị của Huống Châu là lựa chọn không tồi. So ra thì Vương thị đối với toàn bộ Nam Chu chẳng khác quái nào giòi trong xương, chỉ cần có thể thì phải nhanh chóng loại bỏ ngay.
Nói thật, ban đầu Cơ Vị Tưu đã dán nhãn cho Vương Tướng là lão già lúc nào cũng muốn chết sớm, nhưng thật ra bản thân cậu không có ác cảm quá lớn với ông ta. Chẳng qua là khi cậu xuống Giang Nam rồi vào triều, chứng kiến hết thảy mọi việc, nhẹ nhất chính là trốn thuế lậu thuế, nặng nhất là chia rẽ thiên hạ, có ý đồ dẫn Đột Quyết xâm nhập… Lần lượt từng sự kiện cứ nối tiếp nhau, chỉ với những việc ông ta làm hiện tại đã đủ chết ngàn lần rồi, hơn nữa còn gây họa cho cả cửu tộc.
“Hoàng huynh, huynh xem thử đi.” Cơ Vị Tưu đưa thư cho Cơ Tố. Cơ Tố ngẩng đầu liếc cậu một cái, ánh mắt vừa khéo chạm vào ánh mắt Cơ Vị Tưu sau đó nhanh chóng tách ra. Cơ Tố nhận lấy thư, trang giấy chế tác tinh xảo giống như tơ lụa thượng hạng được ngón tay hắn nhè nhẹ mân mê, Cơ Vị Tưu chỉ cảm thấy đến đầu ngón tay mình cũng nóng rần lên.
Chẳng biết tại sao cậu đột nhiên sinh ra cảm giác hơi e ngại, không dám nhìn thẳng vào Cơ Tố.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play