Thời gian được canh rất chuẩn, bọn họ vừa tới gần điện Thái Hòa là xấp xỉ thời gian Cơ Tố dùng ngọ thiện, chắc là bây giờ vừa mới bày mâm xong. Cơ Vị Tưu ôn hòa nói với Ngô Ngự sử và Lưu Ngự sử: “Vào trễ giờ mất rồi, hai vị đại nhân đi nghỉ ngơi và dùng cơm trước đi, lát sẽ có người tới truyền.”
Tiểu Trác công công đã đứng cạnh đó từ lâu, thấy vậy bèn nói: “Mời hai vị đại nhân theo nô.”
Ngô Ngự sử cảm thấy sao cũng được, long thể của Thánh thượng quan trọng, chuyện này không phải là chuyện gấp, muộn một hai canh giờ cũng chẳng sao. Mà Lưu Ngự sử thì cũng đồng ý, thấy Cơ Vị Tưu ung dung nhàn nhã đi về phía điện Thanh Ninh thì liền nói đầy ẩn ý: “Vương gia đúng là có được Thánh tâm.”
Người khác vào cung có ai không nơm nớp lo sợ đâu, chỉ sợ mình hành xử sai chỗ nào. Riêng Thụy Vương là ngoại lệ, thậm chí giờ phút này vẻ nóng nảy thấp thỏm khi Thụy Vương ở ngoài cũng đều bay biến sạch, ung dung nhàn nhã, cứ như trở về nhà mình vậy.
Thụy Vương đã rời cung xây phủ từ lâu rồi.
Lúc Thụy Vương nhập các là đã vào ở trong cung rồi, Lưu Ngự sử có nghe tin đồn về cậu. Thấy bảo là Thụy Vương chê thời gian vào triều sớm quá, không muốn trở về phủ, thế là ở lại luôn trong cung để có thể được ngủ nướng thêm một chút. Lúc ấy Lưu Ngự sử không tin, hắn ta nghĩ Thụy Vương không nắm chút quyền hành nào, mà nay lại nhập các, chắc là Thánh thượng lo Thụy Vương làm sai cái gì nên mới giữ Thụy Vương ở trong cung. Nhưng hôm nay nhìn dáng vẻ này của Thụy Vương, có khi tin đồn là thật rồi.
Ngô Ngự sử nhìn bạn đồng hành của mình, lạnh nhạt nói: “Cứ làm tốt việc của mình thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play