Tống Viên không thể không cảm thấy đau lòng.
Trước đây khi họ còn bên nhau, khi cô chưa biết thân phận thực sự của hắn, nghe nói hắn là một cô nhi cô đã từng rất thương hắn. Sau này khi biết được thân phận thật sự của hắn, những cảm xúc mềm mại đó dần bị cô thu lại vì khoảng cách quá lớn giữa hai người. Nghĩ kỹ lại, tình cảm này đi đến bước đường hôm nay chẳng lẽ cô không có chút lỗi nào sao?
Thân phận của họ vốn đã là một rào cản, khi đó nếu muốn có một kết cục hoàn mỹ, điều đó hoàn toàn là không thể nhưng nếu cô cố gắng thêm một chút, có lẽ… Có lẽ sau khi cô rời đi, hắn cũng sẽ không còn nuối tiếc nữa.
“Tại sao bây giờ anh mới nói cho em những chuyện này?” Tống Viên vừa đau lòng vừa khó hiểu: “Trước đây anh chưa từng nhắc đến.”
Dung Hành đặt ly rượu xuống bàn, hai tay đan sau đầu tựa người vào ghế một cách lười biếng. Hắn liếc nhìn cô mỉm cười rạng rỡ giống như năm đó: “Trong một cuốn sách anh đọc có nói, phụ nữ và đàn ông không giống nhau, lòng trắc ẩn có thể khơi gợi tình cảm của họ. Anh nghĩ rằng nếu kể những chuyện này cho em, có lẽ em sẽ có chút thương hại anh.”
Tống Viên cạn lời.
Nhưng cô hiểu con người hắn, nếu hắn thực sự có suy nghĩ như vậy thì đã chẳng phải là hắn nữa. Nếu cô thực sự tỏ ra thương hại hắn, có lẽ hắn còn tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT