Cuối cùng Tống Viên dẫn Dung Đình đi kiểm tra sức khỏe lần cuối. Thân thể Dung Đình rất khỏe mạnh, trong nửa năm nay cậu đã được tiêm đầy đủ các loại vắc-xin cần thiết. Tống Viên ghi lại chiều cao, cân nặng và vòng đầu của cậu. Bác sĩ không ngớt lời khen ngợi, nói rằng thân thể Dung Đình rất khỏe mạnh, các chỉ số đều chuẩn, nếu có thể bớt kén ăn thì càng tốt.
Ở nhà có một tấm bảng đo chiều cao, hốc mắt Tống Viên đỏ bừng, cô ghi lại dấu mốc chiều cao của Cô Cô khi 6 tuổi.
Dung Đình lặng lẽ nhìn cô làm tất cả những việc này, cậu khẽ thở dài rồi quay về phòng ngủ, lén lút đặt cuốn nhật ký và chìa khóa vào ngăn kéo bàn làm việc của cô, cậu muốn sau khi cậu đi rồi, mẫu hậu sẽ tìm thấy chúng.
Tống Viên đưa miếng ngọc bội hình Phật của mình cho Dung Hành, cô vẫn nhớ những lời Dung Đình nói với cô khi vừa xuyên không đến đây, bây giờ nghĩ lại, có lẽ chính miếng ngọc bội đã bảo vệ Dung Đình để cậu bình an vô sự, trong khi Dung Hành lại bị thương nặng đến mức suýt mất mạng.
Tống Viên có thể chấp nhận việc Dung Đình trở về cổ đại, trở về vị trí vốn có của cậu nhưng cô không thể chịu đựng được khi phải tận mắt nhìn thấy cậu biến mất ngay trước mắt mình. 
Hôm nay cũng như thường lệ, cô trang điểm mặc quần áo chỉnh tề, ôm Dung Đình vào lòng, giọng dịu dàng nói: “Mẫu hậu ra ngoài một lát, con ở nhà phải nghe lời phụ hoàng, ngoan ngoãn nhé.”
Cô cứ xem như mình chỉ đi làm, như thể… Sau khi trở về vẫn có thể nhìn thấy cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play