“Người ngoài thôn đến thì chẳng có ý tốt, đã mang gương mặt hồ ly tinh lại còn làm chuyện không sạch sẽ. Thôn trưởng nên đuổi hắn đi, nếu không danh tiếng của các cô nương và ca nhi trong thôn sẽ bị hắn làm hỏng hết.”
Người nói câu đó chính là Dương Lý thị, người từng gây khó dễ cho Đường Thời An trước đây. Lời bà ta nói rõ ràng đang nhắm vào Bạch Nhiễm Hi.  
Đường Thời An đẩy đám người trước mặt ra, tiến đến bên cạnh Bạch Nhiễm Hi. Nhìn Tiểu Nê Thu đang gục trong lòng Bạch Nhiễm Hi mà khóc đến đứt ruột đứt gan, hắn sốt ruột muốn biết chuyện gì đã xảy ra. “Nhiễm Hi, đã có chuyện gì vậy?”  
“À, Đường tiểu tử đến rồi à? Nghe bà mối Trương nói hai người đính hôn, đúng là 'nồi nào úp vung nấy'. Hôm nay nhân tiện cùng nhau đến gặp thôn trưởng tính sổ, đuổi cả hai kẻ tai họa này ra khỏi thôn mới phải.”
Đường Thời An không dễ nổi giận, cũng biết phụ nữ ở nông thôn thường khó đối phó và không hay nói lý. Nhưng nếu có kẻ dám chèn ép lên đầu hắn, hắn cũng sẽ không dễ dàng nhẫn nhịn. Huống chi, Tiểu Nê Thu là một đứa trẻ ngoan ngoãn, bình thường dù bị vấp ngã cũng cố nhịn nước mắt vì sợ Bạch Nhiễm Hi lo lắng. Vậy mà hôm nay lại khóc thảm thiết như thế, chắc chắn đã chịu ấm ức rất lớn.  
“Đường tiểu tử, đừng có mà bao che! Chính mắt ta nhìn thấy, Bạch Nhiễm Hi ra tay đẩy ngã con nhà họ Vương. Mặt đứa trẻ đó chảy máu rồi, chẳng phải là định giết người hay sao?”
Dương Lý thị tóm được nhược điểm, càng nói càng lớn tiếng, không cho người khác cơ hội biện bạch. “Bắt nạt trẻ con thì có gì là giỏi? Không chừng sau này còn nhân lúc chúng ta không để ý mà bán con cái chúng ta cho bọn buôn người ấy chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play