Vào một đêm mùa hè với ánh trăng sáng tỏ, Đường Thời An và Bạch Nhiễm Hi ngồi trong sân, rảnh rỗi không có việc gì làm. Để giết thời gian, Đường Thời An liền kể lại những câu chuyện dùng để dỗ Tiểu Nê Thu ngủ cho Bạch Nhiễm Hi nghe.  
Hôm nay, Dương Lộ đã chuyển tin cho Dương Tô. Nếu Dương Tô không bị canh chừng quá nghiêm ngặt và nhận được tin tức, cậu ta sẽ trốn đi trong đêm nay. Vì vậy, Đường Thời An và Bạch Nhiễm Hi quyết định đợi, đề phòng trường hợp Dương Tô chạy trốn đến nhà họ mà họ lại không hay biết.  
May mắn thay, trước giờ Tý, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Bạch Nhiễm Hi lập tức đứng dậy mở cửa. Dương Tô, cả người đầy vẻ chật vật, đứng đó, nhìn người mở cửa, nước mắt vốn đang cố nén cuối cùng cũng không thể kìm lại mà tuôn rơi.  
Bạch Nhiễm Hi kéo Dương Tô vào trong, đóng cổng viện lại, dùng tay từng chút một lau nước mắt cho cậu , dịu dàng dỗ dành: "Tô ca nhi đừng khóc, không sao rồi."  
Đường Thời An để ý thấy Dương Tô đi khập khiễng, liền tìm rượu thuốc đưa cho Bạch Nhiễm Hi rồi bảo hai người vào phòng.  
Bên trong, Bạch Nhiễm Hi giúp Tô ca nhi bôi thuốc. Cả đêm qua, tinh thần Dương Tô vẫn luôn căng thẳng, giờ đây khi được an toàn, khóc một trận xong, cậu mới thả lỏng và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.  
Bên ngoài, Đường Thời An chờ Bạch Nhiễm Hi đi ra rồi nói: "Nhiễm Hi, ngươi xé vài mảnh vải từ quần áo của Tô ca nhi, rồi lấy thêm một chiếc giày của hắn cho ta."  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play