Sáng hôm sau, Dương Lộ đến nhà Đường Thời An để báo tin cho Bạch Nhiễm Hi rằng cậu sắp rời đi. Bạch Nhiễm Hi liền bàn bạc với Dương Lộ về việc chuẩn bị cho việc mở cửa hàng sắp tới. Dương Lộ chắc chắn phải chuẩn bị trước, nên hôm nay về nhà sẽ bắt đầu thu xếp.  
Việc chuyển lên trấn trên ở không cần phải sắm sửa nhiều, đồ đạc có thể mang đi thì mang, người trong thôn ai mà chịu tốn tiền mua mới. Thuê một chiếc xe bò để chuyển đồ cũng chẳng tốn bao nhiêu. Trong khi Bạch Nhiễm Hi và Dương Lộ trò chuyện, Đường Thời An không tham gia, mà đi ra sân tập viết chữ cùng Tiểu Nê Thu.  
“A phụ, chữ này đọc là gì?” Tiểu Nê Thu nhìn Đường Thời An dùng que gỗ vạch trên cát một chữ mà cậu chưa từng thấy.  
"An, nghĩa là bình an, vui vẻ." Đường Thời An dạy Tiểu Nê Thu chữ trong tên mình. Mấy ngày nữa sẽ đến sinh nhật hai mươi tuổi của Đường Thời An, là lúc tròn hai mươi và đội mũ trưởng thành. Theo tục lệ, nam nhân ở tuổi này cần phải lấy tên tự. Thay vì mất công sửa lại tên cũ của nguyên chủ, Đường Thời An quyết định dùng luôn tên của mình làm tên tự.  
Thời cổ, ngoài người thân trong nhà gọi tên thật, người ngoài thường xưng hô bằng tên tự để thể hiện sự tôn trọng. Về sau, cái tên Đường Thời An này chắc chắn sẽ được dùng nhiều hơn tên thật của nguyên chủ.  
“A phụ, bình an vui vẻ là có nghĩa gì?” Tiểu Nê Thu nghiêng đầu hỏi. Cậu bé biết khá nhiều chữ, nhưng ghép lại thành câu thì lại không hiểu.  
"Nghĩa là không gặp nguy hiểm, mỗi ngày đều vui vẻ." Đường Thời An mỉm cười giải thích.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play