Mở cửa ra liền đối diện với vẻ mặt vội vàng của Lê Khinh Nam, Bạch Lăng Vi còn chưa mở miệng hỏi, anh đã vội vàng nói: “Dịch hạch đột nhiên bạo phát, nước kia của em, có thể cung cấp thêm nước không? Hiện tại khu vực vòng ba của căn cứ đang rất hỗn loạn.”
“Sao lại bùng phát đột ngột như vậy? Chỗ chứa nước ở đâu?” Bạch Lăng Vi kinh ngạc một chút, cũng không hỏi nhiều, vội vàng đi theo Lê Khinh Nam ra ngoài.
“Anh đoán không chỉ có hai người đầu tiên ăn phải thịt chuột biến dị mà còn nhiều người khác có thể đã tiềm ẩn mầm bệnh trong người dựa trên thể trạng của họ, đến bây giờ mới bùng phát. Một gia đình và những người sống gần đó đều đã bị lây nhiễm ít nhiều.”
Bạch Lăng Vi im lặng, cuộc sống trong căn cứ chỉ đảm bảo không để người lười chết đói, nhưng đa số người dân rất khó có đủ ăn no đủ. Mới hai tháng sau tận thế, nhiều người vẫn chưa thích nghi được với cuộc sống này. Khi đói khát, họ sẽ tìm mọi cách để có thức ăn, thà no chết chứ không chịu đói chết, nhưng khi đối mặt với cái chết, họ chắc hẳn sẽ hối hận rất nhiều.
Quan trọng nhất chính là, mình tìm chết đã đành, nhưng lại làm liên lụy đến người khác, gây hại cho mọi người. Điều này hoàn toàn không thể tha thứ.
Nếu đã đói, thì phải cố gắng kiếm sống nhiều hơn, cũng có thể no đủ, chỉ là sẽ rất mệt mỏi mà thôi.
Thời kỳ hòa bình thực sự đã nuôi dưỡng không ít ý nghĩ cơ hội đầu cơ, nỗ lực, phấn đấu, rất nhiều phẩm chất dường như chỉ trở thành những từ ngữ khô khan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play