Phu nhân Tiết Quốc Hầu đã được dạy dỗ một bài học, nhưng nguyên nhân gây ra tai họa hôm nay vẫn chưa kết thúc.
Trấn Nam vương phi lại nhìn sang phía Bùi Tư Kỳ, lạnh nhạt hỏi: “Bây giờ ngươi có thể nói ra sự thật rồi chứ? Bùi công tử?”
Ba chữ cuối cùng khiến cho Bùi Tư Kỳ rùng mình, hai chân mềm nhũn.
Phu nhân Tiết Quốc Hầu liếc hắn ta một cái, ánh mắt lạnh lẽo, đầy sát khí. Hắn ta cười khổ, nếu biết sẽ có ngày hôm nay, hắn ta đã không làm chuyện hèn hạ bôi nhọ danh tiết người khác. Giờ đây, khi đối diện với khí thế áp đảo của Trấn Nam vương phi, hắn ta có khổ cũng chẳng thể giãi bày.
Cắn răng, hắn ta nói: “Mong vương phi minh xét, hôm đó tại hạ gặp nạn, quả thực có quý nhân ra tay giúp đỡ. Khi đó, ta hôn mê trong ngôi miếu đổ nát nên không nhìn rõ dung mạo người đó, chỉ thấy mơ hồ nhớ đó là dáng hình một cô gái. Đến khi tỉnh lại, bên cạnh ta đã có bức tranh này. Mà bên góc bức tranh lại vừa vặn có hai chữ ‘Thanh Huyên’, vì thế ta càng thêm chắc chắn người cứu ta là một cô gái.”
“Hậu sau nhiều lần dò hỏi, ta mới biết người trong tranh có xuất thân từ Thu phủ ở Kinh thành, vậy nên ta đã vượt ngàn dặm xa xôi để tới được đây, chỉ mong báo đáp ơn cứu mạng năm xưa. Khi nãy thất lễ mạo phạm, mong Ngũ tiểu thư rộng lòng bỏ qua.”
Vừa nói, hắn ta vừa chắp tay cúi đầu hành lễ với Thu Minh Nguyệt. Thu Minh Nguyệt không tránh đi, ung dung nhận lễ, ánh mắt mang theo ý cười và đánh gia, chăm chú quan sát chàng trai trước mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT