Nhìn nụ cười rạng rỡ của nàng ta, Thu Minh Lan cũng mỉm cười theo nhưng ánh mắt lại rất lạnh lùng. Dù nàng ta không hề muốn làm chuyện này, nhưng thời gian đã không còn nhiều nữa. Mẫu thân và Tam tỷ sao có thể cam lòng chứ? Không ai hiểu Thu Minh Ngọc hơn nàng ta. Từ nhỏ, Tam tỷ đã ngang ngược kiêu căng, làm sao chấp nhận được việc Tiết Vũ Hoa hết lần này đến lần khác từ chối và né tránh mình chứ? Lần này, chắc chắn Tam tỷ sẽ nài nỉ mẫu thân đưa lên núi. Chắc chắn di mẫu cũng đã quyết tâm muốn Tam tỷ gả vào Hầu phủ. Cùng là đích nữ nhưng tại sao lại có sự khác biệt lớn đến vậy chứ? Vì sao mọi điều tốt đều đến với Tam tỷ, còn mình thì sao? Mình cái gì chứ? Nếu họ đều đối xử bất công với nàng ta, vậy tại sao nàng không tự mình giành lấy?
Thu Minh Lan nở nụ cười đầy mờ ám, làm Thu Minh San nhìn thấy mà run lên bần bật. Lục tỷ thật đáng sợ.
...
Trước bữa tối, mấy tỷ muội các nàng lại cùng nhau đi dâng hương một lần nữa.
Khi đêm xuống, Thu Minh Nguyệt tắm rửa qua loa rồi ngồi trên giường đọc sách. Thu Minh Nhứ mặc áo trong đi tới.
“Ngũ tỷ, tối nay muội ngủ với tỷ nữa được không?”
Thu Minh Nguyệt ngẩng lên nhìn nàng ta một cái: "Lại gặp ác mộng sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play