Thu Minh Lan chạy ra sau núi, xung quanh là cánh rừng xanh biếc trải dài, hoa dại nở rộ, hương thơm thoang thoảng lan tỏa khắp nơi. Nàng ta tựa vào một gốc cây lớn, chẳng hề bận tâm đến tiếng gọi gấp gáp của Đinh Hương từ phía sau. Nước mắt ngập tràn nơi khóe mắt, nỗi đau cũng theo đó mà dâng lên từ tận đáy lòng.
"Tiểu thư!" Cuối cùng Đinh Hương cũng tìm được nàng ta. Khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ bừng lên vì chạy nhanh, hơi thở nàng ta gấp gáp, trên trán lấm tấm mồ hôi.
Thu Minh Lan không để ý tới nàng ta mà chỉ vô lực tựa vào thân cây, ánh mắt lạnh lùng đầy ưu thương chạm vào ánh mắt của Đinh Hương, khiến cho nàng ta chợt run rẩy.
"Tiểu thư, chỗ này gió lớn lắm, cơn cảm của người vẫn chưa khỏi hẳn, người vẫn nên quay về đi."
Nước mắt Thu Minh Lan vẫn tuôn rơi không ngừng, ánh mắt nàng ta lại càng trở nên lạnh lùng hơn.
Đinh Hương có chút sợ hãi: "Tiểu thư?"
Thu Minh Lan quay đầu lại lạnh lùng nhìn nàng ta một cái, rồi lại vô tình mà nhìn ra sau lưng nàng ta một cái. Đập vào mắt nàng ta, ngoài một màu xanh bạt ngàn ra thì cái gì cũng chẳng có. Nàng ta cười tự giễu, còn trông mong điều gì nữa chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play