Dưới màn đêm tĩnh lặng, ánh trăng lẩn vào sau những tầng mây. Đêm khuya, tiết trời lạnh lẽo, hệt như vẻ mặt u ám của phu nhân Tiết Quốc Hầu lúc này.
Trên đường đến đây, bà ta đã nghe nha hoàn Dịch Đông thuật lại toàn bộ sự việc, càng nghe càng tức giận đến xanh mặt.
Trong hành lang đình Bát Bảo lại vang lên tiếng nức nở khe khẽ nhưng lại chất chứa nỗi đau và tuyệt vọng tột cùng. Hiện tại Thu Minh Lan đang ngồi cạnh bàn đá, mặt cắt không còn giọt máu, cơ thể lung lay như thể không chịu nổi cú sốc này.
Còn ở dưới đất là Tiết Vũ Hoa đang ngồi đó, đầu cúi thấp, mái tóc buông xõa che khuất gương mặt hắn ta, một tay chống xuống đất, tay còn lại siết chặt thành nắm đấm. Tỏ ra vô cùng phẫn hận.
Còn người đang khóc thút thít kia chính là Thu Minh San, người vừa bị Tiết Vũ Hoa vừa tỉnh dậy đã đẩy ngã xuống đất, quần áo xộc xệch. Bảo Nhi quỳ bên cạnh nàng ta, vẻ trắng bệch nhưng không dám đỡ dậy hay lên tiếng an ủi.
Có một bóng người đang đứng ngay trước bậc thềm, trăng sáng như hoa, áo trắng hơn tuyết, ánh mắt trong trẻo như dòng suối xanh thẳm, lộ ra vẻ lúng túng. Tay phải giấu sau lưng, tay trái siết chặt đặt lên môi khẽ ho khan.
“A Kiến, xin lỗi, ta không có ý quấy rầy…” Hắn ta có chút hối hận, có lẽ hắn ta không nên giúp A Ly làm việc tùy hứng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play