Nhưng Thu Minh Ngọc lại không quan tâm đến điều đó, vội vàng kéo tay áo bà ta: “Nương, nếu không làm vậy, sau khi con gả vào Hầu phủ, biểu ca chắc chắn sẽ ghét bỏ con. Nhưng nếu Lục muội cùng gả với con, biểu ca sẽ cảm thấy con khoan dung rộng lượng, nhất định sẽ đối xử tốt với con. Nương yên tâm, con sẽ không bắt nạt Lục muội đâu, chúng con vẫn sẽ là tỷ muội tốt mà…”
"Minh Ngọc!" Cuối cùng thì Đại phu nhân không nhịn được nữa mà lớn tiếng quát lên, ánh mắt tràn đầy thất vọng và đau buồn nhìn ả ta. Đôi môi bà ta run rẩy: "Con, Con sao lại trở thành hàng người như thế này chứ? Lấy hạnh phúc của muội muội ruột của mình để củng cố bản thân con sao? Con, con có còn là con gái của nương không?"
Đại phu nhân mơ hồ nhớ lại, lúc nhỏ Minh Nguyệt tuy có chút ngang ngược kiêu ngạo nhưng vẫn rất đáng yêu, vẫn luôn làm nũng thân thiết với bà. Còn Minh Lan thì từ khi còn nhỏ đã luôn lạnh nhạt với bà. Cũng vì vậy mà bà ta càng thương Minh Ngọc hơn.
Nhưng hôm nay, bà ta nhìn Minh Ngọc trước mắt mình, bà ta bỗng cảm thấy xa lạ vô cùng. Đây thật sự là đứa con gái hồn nhiên vô tư từng quấn quýt bên bà ta ngày trước sao? Con bé trở nên ích kỷ như vậy từ khi nào chứ?
Chẳng trách Minh Lan thường nói bà ta thiên vị. Chẳng trách, Minh Lan lại hận bà ta đến thế.
Bà ta đau lòng nhắm mắt lại. Là bà ta sai rồi. Bà ta không nên nuông chiều Minh Ngọc như vậy. Mọi chuyện ngày hôm nay, đều do bà ta mà ra…
Thu Minh Ngọc bị tiếng quát của bà ta làm cho hoảng sợ, sau đó nước mắt lại không kìm được mà tuôn trào: "Người mắng con? Vậy mà người lại mắng con? Hu hu hu" Ả ta lại dùng lá bài tẩy của mình, tiếng khóc, hòng mong rằng Đại phu nhân sẽ mềm lòng. Nhưng lần này, Đại phu nhân lại không đi đến an ủi ả ta nữa mà chỉ lạnh lùng nhìn ả ta, mặc kệ ả khóc đến tê tâm liệt phế cũng không chút động lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT