Cố Trường An suýt nữa ngã khỏi giường, anh đã từng nói rằng mình thà đối đầu trực diện với kẻ địch còn hơn là đi học. Nhưng đó là khi anh có quyền lựa chọn. Bây giờ thì không cần lựa chọn nữa rồi, từ nay anh không phải đi học nữa, có thể về nghỉ ngơi thoải mái, vậy mà ngay lập tức lại bị điều đi đối đầu với kẻ địch!
Hu hu hu, anh biết ngay mình không thể may mắn đến thế được mà, anh là đứa xui xẻo nhất. Không những phải học hành vất vả mà giờ còn phải đi đánh nhau, cả hai đều không tránh được. Nếu biết trước thì đã chẳng dại gì mà cố gắng, cứ học theo mấy cựu binh kia, lười biếng mà sống lay lắt qua ngày cho rồi, trước kia anh khổ cực làm gì chứ ...
Hai mắt Cố Trường An đỏ bừng vì tức giận, anh nghiến răng nói: “Mấy cái thằng khốn kiếp đó ...” Sao lại chọn đúng thời điểm thế không biết?
Mấy cực binh đứng xung quanh, ai nấy đều vỗ vai anh, mà mấy cú vỗ đó chẳng biết nặng nhẹ chút nào, vỗ đến mức cả người anh cũng lắc lư qua lại.
Lão Ca Tử khoác vai anh, cười ha hả: “Nhóc con, đừng tức giận. Đến đó rồi thì tha hồ tìm cơ hội đánh chết mấy thằng nhãi ranh kia. Bao nhiêu tức giận cũng xả ra được hết.”
Cố Trường An không nói gì, chỉ lặng lẽ nhét đồ đạc vào ba lô, sẵn sàng lên đường bất cứ lúc nào.
Số anh đen sẵn, anh đã chấp nhận số phận rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play