“Ui ui ui ui, Trường Bình, em đau gần chết mất rồi, không được, em phải vào nhà vệ sinh...”
Sau đó là tiếng mở cửa, rồi lại có tiếng đóng cửa.
“Sao thế này, nửa đêm nửa hôm mà làm ầm ĩ gì vậy?” Giọng của mẹ Cố lại vang lên.
Tô Thanh Hòa khoác áo đứng dậy, mở cửa phòng nhìn ra ngoài. Cố Trường Bình đang thay giày, nét mặt đầy lo lắng, cha mẹ Cố cũng khoác áo đứng bên ngoài, Cố Trường Chính và dâu cả nhà họ Cố cũng từ phòng đi ra.
Cố Trường Bình thay giày xong thì đứng dậy, nói: “Mẹ à, Tiểu Lan bị bệnh rồi, cứ kêu đau bụng mãi, con phải đưa em ấy đến bệnh viện.”
Mẹ Cố cau mày: “Giờ này đi bệnh viện có tác dụng gì, các bác sĩ đều về nhà nghỉ ngơi cả rồi, ban đêm chỉ có y tá trực đỡ đẻ thôi. Bệnh gì thế? Xem trong nhà có thuốc không, uống trước đi, đừng chậm trễ. Sao tự dưng nó lại bị đau bụng?”
Cố Trường Bình vội đi tìm thuốc, nhưng chỉ lục được mấy viên thuốc cảm để lâu ngày. Trong nhà bình thường ít ai đau ốm, đã lâu rồi không có người bị bệnh, thế nên chẳng ai nghĩ đến việc dự trữ thuốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT