Trên đường về nhà, Chung Giang Hải vẫn còn đang cảm khái người trẻ tuổi tuổi trẻ tài cao, sau khi về đến nhà thì kể với Chung Tình. Chung Tình đang trộn thức ăn cho Đại Ca và Mỹ Mỹ, vừa ngồi xuống đã thấy ông nghênh ngang đi vào, nhìn dáng vẻ kia xem ra là đã nhận được tiền.
"Chú, thuận lợi không ạ?" Chung Tình biết rõ còn cố hỏi.
"Thuận lợi chứ, hương vị của chúng ta thì còn có thể không thuận lợi sao?" Chung Giang Hải cũng xách ghế nhỏ tới, ngồi bên cạnh ruộng rau nói.
"Vậy là được, người ta đã trả đủ tám mươi phần trăm tiền chưa ạ?" Chung Tình hỏi, dù sao hiện tại vẫn có một số cửa hàng quỵt nợ. Bọn họ gặp phải chuyện này mấy lần, cuối cùng cũng sẽ trả, chỉ là trước đó sẽ thoái thác một phen.
"Trả rồi, rất sảng khoái. Hôm nay chú còn vào khách sạn kia, đúng là không giống bình thường. Bên ngoài có người trông coi, còn phải liên hệ với trưởng phòng Lý mới cho chú vào. Bên trong trang trí rất đẹp, chú cũng không phải là người hạn hẹp mà vẫn bị hù một trận. Ồ đúng rồi, chú còn nhìn thấy ông chủ khách sạn kia nữa!" Chung Giang Hải hưng phấn kể với Chung Tình.
"Hả?" Chung Tình thấy Đại Ca và Mỹ Mỹ ăn ngon lành, ngẩng đầu lên đáp một tiếng.
"Ông chủ kia nhìn thì có vẻ bằng tuổi con, cả người đều là hàng hiệu, cậu ta mới hai mươi mấy tuổi nhưng khí chất trên người thật không giống bình thường. Cậu ta chỉ tùy tiện mặc một bộ đồ thể thao, đi vào thôi mà đã thấy khí thế ngút trời, có mấy phần giống chú con năm đó. Trưởng phòng Lý cúi đầu khom lưng theo sau, ông chủ tuy tuổi còn nhỏ nhưng vẫn thật sự khác biệt, chỉ nói mấy câu thôi mà đã khiến chú cảm thấy người ta thật sự là tuổi trẻ tài cao." Chung Giang Hải không ngừng cảm thán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play