Kẹo dẻo rất dai, thật ra không giống với trái cây trộn. Dù sao các loại trái cây cũng rất dễ cắn, cho dù là vải hay măng cụt, hay là bưởi, tuy rằng vị không giống nhau, nhưng nhẹ nhàng cắn một cái cũng có thể tuôn ra nước bên trong. Mà cảm giác cắn của kẹo dẻo lại hoàn toàn khác biệt, từ trong cửa hàng đi ra thì Chung Tình lấy một viên kẹo màu đỏ bỏ vào trong miệng.
Vẫn là thương hiệu hồi nhỏ, bao bì cũng không đổi, mùi vị cũng không có bất kỳ thay đổi gì.
Cô bật cười, bỏ túi kẹo còn lại vào, lại đội mũ lên mới vội vàng chạy tới gần xe tải của mình, dựa vào ánh đèn đường sáng ngời bên bờ biển Ánh Dương, Chung Tình vừa đi vừa nhìn thoáng qua đồng hồ.
Vậy mà đã hơn chín giờ, chẳng trách cho dù là khu du lịch náo nhiệt cũng không có quá nhiều người.
Xe tải dừng ở một nơi không quá gần, vốn dĩ trên chỗ đậu xe của cô đã có xe, Chung Tình chỉ có thể bỏ gần tìm xa, tìm một chỗ đất trống khá xa, cũng may hiện tại tuy rằng xe là phương tiện giao thông thường thấy nhất nhưng cũng không khoa trương đến mức nhà nào cũng có, chỉ là ngẫu nhiên mới có hộ gia đình có thể lái xe nổi.
Dù sao thì tiền xăng cũng không phải là nhỏ.
Hiện tại chiếc xe việt dã nhỏ Chung Giang Hải đang lái cũng là chiếc xe cũ mua từ tay một ông chủ trước kia, giá cả đã rất cao, mà chiếc xe của Chung Tình xem như là xe cao cấp, lớn hơn so với xe bán tải một chút. Toàn bộ phần phía sau dùng để để hàng có thể nói là rất khả quan, lúc ấy ông chủ cũng nói sức chở không thấp. Lúc ấy chiếc xe mua khoảng ba chục triệu nhân dân tệ, là một chiếc xe bán tải rất nổi tiếng trong dòng xe của Mỹ, nghe nói là rất được ưa chuộng ở thị trường Âu Mỹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT