Văn Tiêu quay người định rời khỏi phòng nhạc.
Bây giờ thấy Tống Cảnh Bạch vẫn ổn, cậu cảm thấy chuyến đi này đúng là dư thừa. Nếu không phải cậu nghĩ Tống Cảnh Bạch đang tự trách và trốn đi vì cảm giác tội lỗi, thì đã chẳng tốn công đến tìm.
Nhưng vừa đi được hai bước, cậu liền bị kéo lại.
Tống Cảnh Bạch nghiêng đầu nhìn cậu, đột nhiên nói: “Cậu không phải đến tìm tôi sao?”
"Ai thèm tìm cậu chứ?" Văn Tiêu lập tức giật tay ra, trừng mắt nhìn cậu ta.
"Tôi vừa thấy cậu chạy lên lầu, tưởng cậu tìm ai đó. Hóa ra không phải à?" Tống Cảnh Bạch cố tình tỏ vẻ ngây ngô, lại càng khiến Văn Tiêu bực mình hơn.
Cậu có cảm giác đối phương đang cố ý trêu chọc mình, mà cậu thì làm gì có chuyện để một thằng nhóc con chọc ghẹo được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT