"Thầy ơi, đã làm phiền thầy rồi!" Trương Dần cúi người thật sâu trước Ôn Từ Lai.
Ôn Từ Lai khoát tay, lắc đầu nói: “Không sao, đây là trách nhiệm của tôi.”
Nói rồi, thầy nhìn sang Văn Tiêu và Tống Cảnh Bạch, day day thái dương: “May mà lần này tìm được hai đứa. Hai đứa là bạn cùng bàn, muốn trò chuyện thì không thể nói chuyện trong lớp à? Sao cứ nhất định phải chạy lên tầng thượng rồi bị nhốt trong đó, may mà không có chuyện gì.”
“Thầy đã giải thích với các giáo viên bộ môn rồi, thấy hai đứa bị khóa trong phòng chứ không phải cố ý trốn học, nên lần này không cần viết kiểm điểm. Cuối tuần tới gặp thầy giáo dạy môn đó xin lỗi là được. Hơn nữa, sắp thi rồi, về nhà nhớ ôn bài, hiểu chưa?”
Văn Tiêu vốn định phản bác lại câu "trò chuyện để gắn kết tình cảm", nhưng nghĩ lại thì thấy chẳng cần thiết. Nếu giáo viên chủ nhiệm thật sự hỏi cậu lý do, cậu cũng không biết phải trả lời thế nào.
Trương Dần mở ô, nói với cậu: “Cậu chủ nhỏ, về thôi.”
Văn Tiêu đứng dưới tán ô, lắng nghe tiếng mưa rơi tí tách trên mặt ô. Từ khóe mắt, cậu thấy có người đứng trên bậc thềm của khu lớp học, giơ tay vẫy cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT