Đường Ứng đi sang chào hỏi nhân viên công tác, tất cả những thiết bị quay chụp đều tắt.

Lúc này, Đường Ứng mới bước tới, hưng phấn nói: “Anh Bắc, cậu đoán xem kết quả ADN là gì?”

Tô Bắc liếc nhìn cậu ta, cậu ta vui vẻ như vậy, lẽ nào...

Tô Bắc thầm căng thẳng, nhưng ngay sau đó bèn cảm thấy không có khả năng, sao có thể trùng hợp đến vậy?

“Là gì?”

Tô Bắc hỏi cậu ta.

Đường Ứng biết rõ tính tình Tô Bắc không thích chơi mấy trò đoán mò này, bèn nói thẳng: “Cậu tự xem đi!”

“Tớ tìm đại một bệnh viện để kiểm tra, đương nhiên luôn theo dõi sát sao, tuyệt đối không có chuyện kết quả xét nghiệm bị đánh tráo.”

“Tiểu Tinh Tinh chính là em gái ruột của cậu!”

Mắt Tô Bắc dán vào dòng chữ cuối cùng, sau khi nghe Đường Ứng nói vậy, đầu óc cậu ấy chợt bùm một tiếng, trở nên trống rỗng.

Bàn tay cầm tờ giấy hơi dùng sức, xương ngón tay trắng bệch.

Tờ giấy bị cậu ấy làm nhàu.

“Tiểu Tinh Tinh là em gái của tớ? Em gái ruột của tớ?”

“Đúng vậy! Nếu cậu không tin thì có thể đưa Tiểu Tinh Tinh về làm xét nghiệm AND với các anh của cậu.”

Đường Ứng gật đầu, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng: “Thật tốt quá, tìm ba năm!! Cuối cùng cũng tìm được Tiểu Tinh Tinh!!”

“Chuyện này đúng là quá trùng hợp!”

Cơ thể Tô Bắc khẽ run rẩy, nhất thời cảm thấy hơi khó tin, nhưng kết quả đang nằm trong tay cậu ấy cơ mà.

Đường Ứng chọn bừa một bệnh viện, hơn nữa còn luôn theo dõi sát sao, do đó kết quả xét nghiệm này rất đáng tin.

Tiểu Tinh Tinh thật sự là em gái ruột mà cậu ấy luôn nhung nhớ!

Ánh mắt Tô Bắc lập tức sáng lên, vội vàng hỏi: “Tiểu Tinh Tinh đâu?”

Bây giờ cậu ấy muốn đi tìm cô bé!!

Em gái của cậu ấy... Đó là em gái ruột của cậu ấy!

Lần cuối cùng cậu ấy gặp em gái là khi cô bé vẫn còn rất nhỏ, nhưng cũng đã biết bò, mỗi lần cậu ấy về, cô bé đều bò về phía cậu ấy, ê ê a a đòi bế.

Chỉ cần được cậu ấy bế, cô bé đều sẽ mỉm cười và dùng bàn tay nhỏ vuốt ve mặt cậu ấy.

Những năm gần đây, hình ảnh em gái khi còn bé liên tục xuất hiện trong giấc mơ của cậu ấy.

“Người của tổ chương trình bảo cô bé đến chỗ Đoạn Sách ăn sáng rồi.”

Thấy cậu ấy vui vẻ, Đường Ứng cũng vui vẻ theo.

“Bây giờ cậu đi tìm Tiểu Tinh Tinh luôn à?”

“Không.”

Tô Bắc bỗng nhiên cười lạnh.

Đường Ứng: ???

Cậu ta ngước mắt lên nhìn, liền thấy Tô Bắc nghiến răng nghiến lợi nói: “Thằng nhóc Đoạn Sách đó muốn dùng đồ ăn ngon để chiếm lấy trái tim em gái tớ? Xì! Mơ đi!”

“Chờ chút, để tớ làm xong bữa sáng đã rồi hẵng đi tìm bé cưng Tinh Tinh.”

Tuy biết đây chỉ là thủ đoạn mà tổ chương trình nghĩ ra nhằm mục đích tạo hiệu ứng cho chương trình, nhưng cậu ấy vẫn rất ghen tị!!

Rất ghen tị!!

Đồ ăn của Đoạn Sách ngon đến mức nào mà có thể làm bé cưng Tinh Tinh cũng muốn ăn? Chẳng lẽ ngon hơn cậu ấy làm? Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

Tô Bắc xắn tay áo đi vào bếp.

Đường Ứng: ???

Ồ.

Cậu ấy lại đang nghĩ người ta là “kẻ thù” à? Chứng cuồng em gái thật là đáng sợ!

Nhưng nếu cậu ta cũng có một cô em gái đáng yêu như Tiểu Tinh Tinh...

Thì chắc cũng sẽ biến thành một kẻ cuồng em gái thôi.

Thấy trong bếp không có nguyên liệu nấu ăn, Tô Bắc bèn đi tìm tổ chương trình hỏi xem mình phải làm nhiệm vụ nào để có được nguyên liệu. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T YT và web t ytnovel.

Tổ chương trình ngay lập tức bảo cậu ấy đi giúp người dân trong thôn bắt gà để đổi lấy nguyên liệu.

Bọn họ vốn tưởng Tô Bắc sẽ bỏ cuộc, suy cho cùng, ít nhiều gì bọn họ cũng đã nghe về gia thế của Tô Bắc, cậu ấy vốn là một cậu ấm luôn sống an nhàn sung sướng.

Kết quả, cậu ấy lại dứt khoát đồng ý.

Nhưng bắt gà cũng không phải chuyện đơn giản, bởi vì chúng luôn vỗ cánh bay phành phạch để né tránh.

Chẳng mấy chốc, Tô Bắc đã thấm mệt, nhưng với nỗ lực của mình, cuối cùng cậu ấy cũng bắt được vài con gà để đổi lấy một ít nguyên liệu.

Lúc này, fans lần lượt thức dậy xem livestream.

[Ồ, tôi thật sự không dám tin, đây là anh Bắc của chúng ta đó hả? Chẳng lẽ chỉ sau một giấc ngủ của tôi thôi mà anh Bắc đã bị đánh tráo rồi?]

[Chấn động! Nghệ sĩ đỉnh lưu vào chuồng bắt gà!]

[Anh Bắc, tên tiểu yêu tinh này, còn có cái gì mà anh không biết không.]

[Tổ chương trình thật biết cách chơi.]

[Anh Bắc cố gắng đổi lấy nguyên liệu nấu ăn như vậy là vì muốn làm bữa sáng cho bé cưng Tinh Tinh của chúng ta sao?]

[Nhắc mới nhớ, Tiểu Tinh Tinh đâu?]

[Lầu trên à, Tiểu Tinh Tinh đang ở chỗ của Đoạn Sách, cô bé bị tổ chương trình lừa sang đó ăn chực.]

[Vậy là anh Bắc của chúng ta muốn dùng bữa sáng để so tài với Đoạn Sách hả?]

[Nghĩ nhiều rồi, anh Bắc của chúng ta là ai cơ chứ, sao có thể so sánh với Đoạn Sách được? Đúng là quá trẻ con, anh Bắc của chúng ta sẽ không làm chuyện đó đâu.]

Tô Bắc đổi lấy mì và trứng gà, cũng may gia vị trong bếp còn dùng được, cậu ấy nấu xong một tô mì trứng rồi bưng đến nhà Đoạn Sách.

Lúc này, Đoạn Sách đang giữ chặt Tiểu Tinh Tinh, khuyên cô bé đừng đi: “Tiểu Tinh Tinh, em đừng vội về mà, chắc chắn hiện giờ anh Bắc vẫn chưa dậy.”

“Em xấp xỉ tuổi với Đoạn Lỗi, hai em chơi cùng nhau nhé?”

Trong mắt Tiểu Tinh Tinh chợt lóe lên ánh sáng, cô bé nghiêng đầu nói: “Nhưng nếu lát nữa anh trai nhỏ dậy mà không có gì ăn thì sẽ đói.”

Đoạn Sách: !!!

Thiên thần nhỏ!

Đây quả là thiên thần nhỏ, hu hu hu, ghen tị với anh Bắc quá đi.

Không được, cậu ấy nhất định phải tìm tổ chương trình thương lượng!!

“Không sao đâu, đúng lúc anh cũng đang định qua đó, nhân tiện để anh đi xem anh Bắc đã dậy chưa nhé, nếu cậu ấy dậy rồi thì anh sẽ bảo cậu ấy sang đây ăn, đỡ cho em phải chạy tới chạy lui.”

“Em chơi với Đoạn Lỗi nhé?”

“Dạ.” Nghe thấy cậu ấy nói sẽ đi tìm Tô Bắc, Tiểu Tinh Tinh liền gật đầu đồng ý.

Đúng thật là Đoạn Sách muốn đi tìm Tô Bắc để thương lượng chuyện đổi người, nhưng cuối cùng thì cậu ấy vẫn quyết định đi tìm người của tổ chương trình trước, bởi vì suy cho cùng cũng phải xin phép tổ chương trình.

“Mấy người xem, trước đây tôi chưa từng chăm sóc em gái, tôi thật sự rất thích Tiểu Tinh Tinh, chi bằng để tôi đổi với anh Bắc đi?”

“Tôi thấy anh Bắc dường như cũng không biết cách chăm sóc con gái, trông cậu ấy rất vụng về.”

Nhớ tới thái độ thờ ơ của Tô Bắc đối với Tô Nhan Tinh, người trong tổ chương trình không thể không suy nghĩ.

Nếu đổi người thì đúng là sẽ tạo được hiệu ứng cho chương trình, có người nói: “Để tôi đi hỏi đạo diễn Lưu, chứ chúng tôi không có quyền đó.”

“Được.”

Đoạn Sách gật đầu, đang định đi xem thử Tô Bắc đã dậy chưa, kết quả vừa ngẩng đầu lên thì thấy Tô Bắc đã bước tới trước mặt mình lúc nào không hay.

Đôi mắt lạnh lùng không mang theo chút tình cảm nào nhìn chằm chằm cậu ấy, sát khí nơi đáy mắt làm Đoạn Sách vô thức đưa tay lên sờ cổ.

May quá, cổ vẫn còn.

Anh Bắc bị sao vậy, sao lại nhìn cậu ấy một cách hung dữ như thế?

Đoạn Sách ngẫm nghĩ, cậu ấy nhớ mình đâu hề xúc phạm anh Bắc!

Cảm nhận được áp lực, Đoạn Sách bèn cong môi mỉm cười: “Anh, anh Bắc…”

“Cậu cũng biết suy nghĩ thật đấy.”

Tô Bắc cười lạnh, sau đó chuyển hướng nhìn về phía nhân viên tổ chương trình: “Tôi không đồng ý.”

“Tôi sẽ không đổi cộng sự.”

Muốn em gái cậu ấy làm cộng sự?

Nằm mơ đi!

Tô Bắc hừ lạnh: “Tắm rửa rồi ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có cả.”

Đoạn Sách: !!! Anh Bắc nghe thấy hết rồi hả?

Không đúng, trước đây anh Bắc thờ ơ với Tiểu Tinh Tinh lắm mà, cậu ấy thậm chí còn tưởng rằng anh Bắc không thích chăm sóc cô bé!

Hóa ra là không phải à?

Tô Bắc không để ý đến cậu ấy nữa, bưng mì bước vào sân của Đoạn Sách.

Lúc này, Đoạn Lỗi đang chơi nhảy ô với Tiểu Tinh Tinh, nhảy ô tức là dùng đá vẽ vài ô vuông trên mặt đất, sau đó coi mặt đất là bàn cờ, còn hai người là quân cờ và nhảy.

Ánh mắt Tô Bắc dừng trên người Tiểu Tinh Tinh, trán cô bé lấm tấm mồ hôi, khóe môi cong lên để lộ một nụ cười mềm mại: “Anh trai Thạch Đầu, anh thua rồi!”

Thạch Đầu khẽ nhếch môi: “Anh chưa từng chơi thua trò này, em gái Tiểu Tinh Tinh đúng là quá giỏi!”

Mặt Đoạn Lỗi tràn đầy vẻ khâm phục.

Vừa ngẩng đầu lên thì thấy Tô Bắc bước vào: “Ồ, em gái Tiểu Tinh Tinh, anh trai cộng sự của em tới rồi kìa.”

Tô Bắc: ...

Hai chữ cộng sự này có hơi thừa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play