Tẩm điện to như vậy trở nên im ắng, Nhạc Quy vô ý thức ngừng thở, ánh mắt dừng ở trên mặt Đế Giang. Nhìn hắn từ giận dữ nóng nảy lạnh như băng đến hơi kinh ngạc, lại từ kinh ngạc đến tiêu tan lửa giận, sau đó là một lần nữa lười biếng thong dong, thanh thản dựa vào ghế.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy trên mặt Đế Giang xuất hiện nhiều cảm xúc thay đổi như vậy. Nếu cảm xúc có màu sắc, bây giờ chắc hắn giống cột đèn bảy màu treo ở tiệm cắt tóc.
Nhạc Quy nở nụ cười không đúng lúc, Đế Giang chậm rãi mở miệng: "Muốn nói cái gì thì cứ nói thẳng, đừng cứ lén lút nói trong lòng."
Nhạc Quy nhìn dáng vẻ lười biếng của hắn giống như con mèo lớn, vốn chỉ là suy nghĩ không quá chắc chắn, đột nhiên giống như măng ẩn núp dưới đất, đảo mắt chui lên từ dưới đất.
[Ta muốn mang người này về nhà.]
Đôi mắt Đế Giang khẽ nhúc nhích.
"Tôn thượng, cùng ta về nhà đi." Nhạc Quy vuốt Vô Lượng Độ có thể đưa nàng về nhà, mơ hồ cảm thấy trọng lượng không đúng nhưng cũng không coi trọng, tiện tay đặt lên bàn chuyên tâm thuyết phục Đế Giang, "Cha ta làm cá kho rất ngon, người nhất định sẽ thích. Chỗ của chúng ta tuy không có đồ gì huyền huyễn, nhưng điện thoại, máy tính bảng và các thứ khác rất thú vị. Đến lúc đó ta có thể dạy người chơi game và xem phim, còn có thể cùng đi xem phim, tóm lại là sẽ không để người nhàm chán."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT