Sắc mặt Vệ Đàn Sinh thoáng chốc biến đổi.
Vẻ rộng rãi và thản nhiên mới vừa rồi, trong khoảnh khắc biến mất không còn tăm hơi.
Vệ Đàn Sinh hỏi: “Nàng thật sự nói như vậy?”
Cùng Vệ Đàn Sinh bốn mắt nhìn nhau, chạm phải đôi mắt kia, lồng ngực Sài Hồng Quang bất giác cứng lại, nhưng vẫn cố gắng trấn tĩnh trả lời: “Khổng nương tử trước khi rời đi, xác thực đã nói như vậy.”
Sài Hồng Quang để ý biến hóa thần sắc của hắn, do dự một thoáng, nhưng nghĩ đến Tống Tu Mẫn rưng rưng rời đi, lại vẫn không nhịn được mở miệng nói: “Nô tài hầu hạ nương tử đã mấy năm, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy nương tử thương tâm như thế. Lang quân người…”
Vệ Đàn Sinh lại không hề nhìn hắn ta, chuỗi Phật châu trên cổ tay va chạm tạo ra một hồi tiếng vang dồn dập, hắn bước nhanh đến trước cửa viện, sai người chuẩn bị ngựa.
Nàng thế mà lại định về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT