Nàng vừa xích lại gần, Vệ Đàn Sinh liền lập tức nhận ra.
Cũng may, hắn chỉ cho rằng nàng vì sợ hãi bị phát hiện nên mới dựa vào chỗ hắn, cũng không hề nghĩ tới nàng còn mang chút tâm tư thầm kín không trong sáng.
Tích Thúy lại gần hắn thêm một chút, cũng không rõ lắm bước tiếp theo phải làm thế nào.
Kỳ thực không cần nàng làm gì cả, vạt áo hai người quấn vào nhau, hơi thở giao hòa, giữa tiếng rên rỉ và thở dốc của đôi nam nữ kia, trông cũng đã có chút ái muội.
Ánh trăng dần dần leo lên song cửa.
Bàn thờ Phật tuy lớn, nhưng để che cho hai người vẫn có chút chật chội. Tích Thúy co người sau bàn thờ Phật, giữ nguyên một tư thế không dám động đậy lung tung, sợ bị ánh trăng chiếu vào, khiến đôi nam nữ đang lúc mây mưa kia phát hiện điều bất thường.
Bất quá điều này hiển nhiên là nàng nghĩ nhiều rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT