Tích Thúy khẽ liếc nhìn thần sắc Vệ Đàn Sinh, phát hiện tên tiểu biến thái này thế mà lại nghiêm túc.
Nghĩ ngợi lung tung cũng chỉ có thể ở trong lòng mà thôi, lời lẽ phá vỡ giới hạn như vậy, nàng thật không có dũng khí nói ra, dù có rung động, Tích Thúy vẫn tiếc nuối từ bỏ ý định này, ngược lại hỏi, "Ta là nam hay nữ quan trọng lắm sao?"
Vệ Đàn Sinh không nhanh không chậm nói: "Chúng ta đã thành thân, ta tự nhiên muốn biết, người ngày ngày cùng ta chung chăn gối, rốt cuộc là nam nhân hay nữ nhân."
Vốn tưởng tên tiểu biến thái này đã siêu thoát tư duy thường nhân, không ngờ ở điểm này thế mà vẫn rất bình thường.
Hắn hỏi như vậy kỳ thực cũng không phải không có lý. Lão bà đột nhiên biến thành tráng hán mặt đen, là ai cũng phải rối rắm một hồi, ngay cả kẻ có bệnh như Vệ Đàn Sinh cũng không ngoại lệ.
"Là nam hay nữ chẳng phải đều là một bộ túi da thôi sao," Tích Thúy nói, "Ngươi từ nhỏ đã ở trong chùa làm hòa thượng, chẳng lẽ đến điều này cũng không nghiệm ra?"
Vệ Đàn Sinh trả lời rất dứt khoát, "Ta đã hoàn tục, tự nhiên cũng là một kẻ dung tục trong hồng trần."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play