Đương nhiên không phải để chiếm tiện nghi rồi!
Cô là người đã kết hôn, còn có năm đứa con. Kinh nghiệm sống thì đầy mình, đương nhiên cô có quyền xưng hô sao cho người ta cảm thấy nhỏ hơn.
Bà chủ nhà Vương còn định giúp cô mang hành lý.
Kiều Ngọc vội vã: “Đừng thế, bà Vương a! Bà cứ nghỉ ngơi đi, để cháu tự làm. Cháu còn trẻ, chút việc này không hề gì. Ngược lại, bà mà lỡ tay vấp ngã, chẳng phải sẽ đau lắm sao?”
Bà Vương sửng sốt.
Từ trước đến nay, các thế hệ sau nếu có thấy thuận mắt mà giúp đỡ, cũng chỉ đùa cợt rằng chẳng ai muốn trả tiền thuốc men cho bà. Lời nói tuy mang vẻ bông đùa, nhưng lại thiếu đi sự quan tâm.
Chưa bao giờ bà Vương nghe thấy ai nhắc đến việc “bà ngã thì sẽ đau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play