Tôn Phượng Linh vội vàng giải thích: “Em gái Kiều, là thế này… chồng tôi mất sớm, mong cô rộng lượng một chút.”
“Ồ, mất sớm à? Thế là lỗi của tôi chắc?” Kiều Ngọc cất giọng lạnh lùng, sắc như dao.
Tôn Phượng Linh khựng lại, giọng có chút tổn thương: “Sao cô có thể nói như vậy…”
Thái độ này? Kiều Ngọc chẳng thèm coi ra gì.
Cô quay đầu hỏi bà Vương đang đứng sững sờ:
“Bà Vương, chồng cô ta qua đời hôm qua, hay hôm kia? Hay là tuần trước?”
Bà Vương hiểu ngay vấn đề, đáp: “Chồng cô ấy mất cách đây năm năm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT