Chu Trạch An ngước nhìn bầu trời xanh thẳm, trong lòng cười thầm, đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn a.
Kiều Ngọc cố nặn ra một nụ cười, ngồi xổm xuống, dịu dàng nói: “Tiểu Kim Ngư à, ngoan nào, về nhà thôi. Anh hai của con kỳ nghỉ đông và nghỉ hè sẽ về mà...”
Chu Văn sửa lời: “Mẹ, con chỉ về vào kỳ nghỉ đông thôi.”
Anh cả không có thời gian, còn cậu thì không có tiền.
Không thể vì nỗi nhớ nhà mà tiêu tiền của gia đình được.
Lần này đến Bắc Kinh học, cậu đã đã gây phiền toái lắm rồi vì ở nhờ nhà thầy giáo của bác hai. Không thể làm phiền thêm nữa.
Kiều Ngọc chưa kịp đưa tay ra hiệu im lặng, thì Tiểu Kim Ngư đã khóc òa dữ dội hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT