Trương Chu với tính cách lập dị như vậy, từng không được bạn bè yêu quý khi ở trường. Chính thầy Tạ là người nhận ra tiềm năng của anh ấy, tận tình khuyên bảo, rồi cùng ông nội Trương bàn bạc, mới phát hiện ra Trương Chu là một mầm non tốt.
Khi Trương Chu lần đầu đề cập đến Chu Văn, thầy Tạ cứ nghĩ cậu nhóc này còn khó xử hơn Trương Chu hồi đó. Nhưng chỉ một cái liếc thoáng qua ở ga tàu, cậu bé có khuôn mặt sáng sủa này đã mỉm cười thân thiện với ông để thử dò xét.
Thầy Tạ lập tức mỉm cười đáp lại.
Thầy Tạ giúp cậu xách hành lý về một ngõ nhỏ, vừa chào hỏi hàng xóm vừa nói: “Dạo này các trường đều đóng cửa cả, đang hỗn loạn. Giáo sư đại học… ai cũng bị ảnh hưởng, nhưng giáo viên cấp ba như chúng tôi thì an toàn hơn. Ở nhà tạm thời cũng rảnh, dạy một mình em cũng vậy thôi.”
“Thế em lấy được bằng tốt nghiệp cấp ba không ạ?”
“Yên tâm, khi mọi thứ ổn định, trường học sẽ mở lại. Đến lúc đó em thi lấy bằng là được. Em là người Trương Chu tiến cử, lại là con cháu liệt sĩ. Chính quyền rất quan tâm đến khả năng của em, không muốn bỏ lỡ nhân tài đâu.”
Chu Văn thở phào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT