Ồ, hai đứa nhỏ không khóc nữa, đổi sang cười rồi.
Nhưng vừa thấy Kiều Ngọc vào, chúng liền ngừng cười ngay, trông có vẻ rất sợ cô.
Kiều Ngọc cười hả hê: “Khá đấy, biết ta không dễ bắt nạt là được.”
Tiểu Kim Ngư kinh ngạc nghiêng đầu hỏi mẹ Chu: “Bà nội, hồi cháu lớn bằng tụi nó, mẹ cũng mắng con như vậy à?”
Mẹ Chu cười: “Không có đâu, lúc nhỏ cháu ngoan lắm, mẹ cháu còn hay bế cháu đi dạo nữa.”
Tiểu Kim Ngư chu môi: “Vậy sao giờ mẹ không bế cháu đi dạo nữa?”
Kiều Ngọc quay đầu phun ngay một tràng: “Con xem lại con nặng bao nhiêu đi! Mẹ mà bế nổi con chắc? Nếu như con...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT