Khi thuyền vừa cập bến, chị ta lập tức luồn vào đám đông, cúi gằm mặt rời đi.
Kiều Ngọc nhìn bóng lưng lấm lét của chị ta rồi xoay người đi về phía trạm xe buýt.
“Tiểu Ngọc, lại đi lấy bưu kiện nữa à?”
Kiều Ngọc đáp lại quân tẩu chủ động chào hỏi trong khu: “Nhân tiện ghé qua trung tâm thương mại xem có gì không, mấy nhóc ở nhà ăn khoẻ quá, lương thực thiếu cũng đành mua ít bột sữa bổ sung thêm.”
“Em quan tâm mấy đứa nhỏ ghê nhỉ.”
“Cùng trong sổ hộ khẩu, chúng lại gọi em là dì, chẳng lẽ lại để chúng thiếu thốn.”
Đợi Kiều Ngọc đi khỏi, mấy người vợ lính mới bàn tán: “Kiều Ngọc đối xử với mấy đứa nhỏ không cùng máu mủ cũng tốt thật.”
“Tốt gì mà tốt? Hôm trước chẳng phải có người đặt bé gái ở trước nhà cô ấy à? Cũng đâu thấy cô ấy chăm sóc, lại mang đi trả cho chủ nhiệm hội phụ nữ đấy thôi.”
Nói ra thì nửa năm gần đây, Bạch Ngọc và Dương Hồng Hà không gây chuyện, các bà vợ lính dần quên mất vẻ đanh thép của Kiều Ngọc, bởi cô cư xử với ai cũng khách sáo, khéo léo, khiến người khác nghĩ rằng cô dễ tính.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play