Kiều Ngọc đồng ý ngay: “Được, đi thôi!”
Không chút chần chừ, sáng hôm sau cô cùng Trương Chiến lên thành phố, lại tiếp tục dựng bàn tuyển người ngay trước cổng khu nhà của ủy ban thành phố.
Cô bước tới, chào bảo vệ bằng kiểu chào quân đội chuẩn mực, rồi giải thích:
“Chào đồng chí, chúng tôi từ huyện lên đây, hưởng ứng lời kêu gọi của nhà nước, thực hiện chính sách giáo dục bắt buộc 9 năm, để thêm nhiều trẻ em được đi học, có cơ hội thoát nghèo, để nhiều gia đình có thêm hy vọng. Chúng tôi đang xin tuyển giáo viên tình nguyện…”
Cách cô nói năng hùng hồn, đầy khí thế, còn chìa ra cả chồng giấy tờ đầy dấu mộc từ huyện, thành phố, đến cả cấp tỉnh. Người bảo vệ lập tức cảm thấy kính nể.
Sau khi trình bày đầy đủ mục đích, cô kết luận:
“Chúng tôi đã hết cách vì ở huyện không còn đủ nguồn lực. Vì là người lạ đến đây, sợ dân thành phố hiểu lầm, nên muốn mượn uy tín và sự chính trực của khu nhà ủy ban để dựng bàn tuyển dụng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play