“Sau khi tôi rời đi, bà cho người bôi nhọ danh tiếng tôi, rồi còn bày trò hãm hại. Nếu không có người bảo vệ tôi, tôi đã chẳng sống sót đến hôm nay.”
“Bà chỉ đơn giản là muốn hủy hoại tôi nhưng không làm được, vì bà không đủ bản lĩnh. Thế nên bà lấy tư cách gì để đến đây tỏ ra đáng thương? Đừng nhắc lại cái gọi là ‘ơn nghĩa’ nữa, tôi thấy buồn nôn!”
Nếu là Lạc Vũ Vi của những ngày đầu, có lẽ cô vẫn còn chút cảm kích với Diêu Văn Tích, dù chỉ vì nể mặt Tần Mạc.
Nhưng sau khi rời khỏi Diêu gia, Diêu Văn Tích lại dùng những thủ đoạn hèn hạ nhất để dìm cô xuống đáy. Nếu không có Lưu Tinh Trì ra tay cứu giúp, thì hôm nay cô đã không còn đứng ở đây.
Vì thế, cô không cảm thấy mình còn mắc nợ Diêu Văn Tích điều gì.
Đúng lúc này, một chiếc xe dừng lại. Lưu Tinh Trì vẫy tay gọi xe cho Lạc Vũ Vi, đưa cô rời đi.
Thấy cô sắp đi, Diêu Văn Tích cuống lên: “Lạc Vũ Vi! Cô thực sự nhẫn tâm như vậy sao? Cô trước đây đâu phải người như thế! Chỉ vì gả được vào nhà giàu là có thể quay lưng thế này à? Dù sao tôi cũng là mẹ nuôi của cô, tôi…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play