Ánh mắt Cố Vân Tịch co tút một cái vội vàng chạy đến đỡ hắn lên, Tần Mạc vẫn chưa hoàn toàn hôn mê, chỉ nửa tỉnh nửa mê, cả người không có lực nhưng vẫn còn một chút ý thức. 

Hắn ngã một cái, người xung quanh thấy thế giật mình rối rít vây quanh. 

Sắc mặt Lương Đầu sợ đến trắng bệch, thân thể Tần Mạc luôn không tốt, điều này mọi người đều biết, đột nhiên té xỉu bất tỉnh như vậy!

“Làm sao đây? tớ… bây giờ tớ gọi xe cứu thương!”

Nói xong lấy điện thoại bắt đầu gọi xe cứu thương. 

Cố Vân Tịch không cản nàng!

Đỡ Tần Mạc nhẹ nhàng dậy, Cố Vân Tịch liền khởi động hệ thống thần ý quét toàn thân hắn một lượt, thuận tiện bắt mạch kiểm tra cho hắn một lượt!

Hệ thống thần ý cho ra kết quả rất nhanh, quả nhiên là trúng độc!

Trúng độc ngay khi còn mang thai!

âm thanh cứng nhắc của hệ thống thần y vang lên: “Chủ nhân, đây là một loại độc vô cùng tân tiến, loại độc này tương tự với độc cùng tộc tôi, mặc dù cách điều chế không giống nhưng hiệu quả tương tự, đây là bị hạ độc khi người mẹ đang mang thai, sau khi sinh thai nhi ra, bệnh tình và chức năng cơ thể đã sớm bị suy nhược!”

Trong lòng Cố Vân Tịch chấn động một cái!

Trúng độc?

Hơn nữa loại độc dược này còn có nguồn gốc giống với hệ thống thần y, điều này có thể nói, độc trên người Tần Mạc phát tác tại chỗ rất có thể đến từ hệ thống thần y, hoặc có thể đến từ người của đất nước thần bí đó?

Không biết vì sao lúc này Cố Vân Tịch bỗng nhiên nhớ đến người đàn bà kiếp trước đuổi giớt cô kia!

Lúc đó cô nhìn lại trên người người đàn bà kia có rất nhiều đồ tân tiến, cô đang suy đoán, nói không chừng người đàn bà kia và cái hệ thống thần y này đến từ cùng một nơi. Không tuyết đối nhưng cũng rất có thế!

Hôm nay trên người Tần Mạc có độc chính là manh mối!

Chỉ cần cô tra rõ nguồn gốc độc dược, nói không chừng có thể tìm ra nhiều manh mối hơn!

Trong lòng Cố Vân Tịch bống nhiên kích động mãnh liệt!

Kiếp trước, đến khi chớt, cô vẫn không thể thăm dò được lai lịch của người đàn bà kia, thậm chí ngay cả một chút manh mối cũng không có.

Đời này, người đó là uy hiếp lớn nhất của cô phải sớm tìm ra diệt trừ. 

Đồng thời, Cố Vân Tịch âm thầm khiếp sợ, độc dược thần bí quả nhiên thần kỳ, cô bắt mạch cho Tần Mạc, kiểm tra kết quả, quả thật cơ thể đã sớm suy nhược!

Cơ thể và các chức năng các bộ phận đã đến thời hạn suy nhược, tuổi thọ ngắn không có thuốc chữa!

Dựa vào y thuật cao siêu của kiếp trước cũng chỉ từ mạch tượng của hắn cảm nhận được một chút khác thường, cũng tuyệt đối không phán đoán được hắn bị trúng độc!

Cố Vân Tịch lấy trong túi ra một viên thuốc nhét vào miệng Tần Mạc: “Ăn nó đi, cậu sẽ thấy thoải mái một chút!”

Sau khi Tần Mạc ăn xong, quả nhiên sắc mặt dần dần hồi phục

Hắn khiếp sợ nhìn Cố Vân Tịch: “Cô… cô có thể trị?”

Giọng kinh ngạc còn mang theo áp lực, và mong đợi!

Không có ai không muốn sống, Tần Mạc cũng như vậy!

Cố vân Tịch bình tĩnh nói: “Cậu mắc một lại bệnh suy nhược hiếm thấy, thuốc của tôi chỉ có thể khiến cậu thoải mái một chút, không trị được!”

Mặt thì nói như vậy, trong tối Cố Vân Tịch lặng lẽ nhéo hắn một cái, cuối cùng cho hắn một ánh mắt có thâm ý khác.

Tần Mạc hiểu ý không lên tiếng. 

Thấy Tần Mạc tỉnh lại, Tưởng Hân Lôi và Lương đầu thở phào nhẹ nhõm, Tưởng Hân Lôi kinh ngạc nhìn Cố Vân Tịch: “Vân Tịch, cậu biết y thuật sao?”

Cố Vân Tịch cười nói: “Biết một chút, ông ngoại mình là lão trung y, từ nhỏ mình đi theo ông ấy học một ít da lông!”

“A! Nhìn cũng thật lợi hại!”

Cố Vân Tịch giải thích một cách hoàn mỹ không sứt mẻ, người xung quanh nghe được ai cũng không hoài nghi.

“Thiếu gia?.... thiếu gia!”

Lúc này, bên cạnh có một người đàn ông vội vã chạy tới, ông ấy là người bên cạnh chăm sóc Tần Mạc. 

Bởi vì cơ thể Tần Mạc yếu ớt, thường xuyên tái phát bệnh, Tần gia đặc biệt cho ông ấy tùy thời đi theo Tần Mạc, vừa rồi ông ấy bị Tần Mạc kêu đi mua đồ, mới rời đi mấy phút, không nghĩ tới Tần Mạc liền xảy ra chuyện!

“Cậu ấy tạm thời không có chuyện gì, cũng đã gọi xe cứu thương, rất nhanh sẽ đến!” Cố Vân Tịch bình tĩnh nói. 

Người đàn ông kia nghe vậy thở phào nhẹ nhốm, hướng ba người nữ sinh Cố Vân Tịch nói cảm ơn!

Xem cứu thương đến, Tần Mạc được ông ấy đỡ đi, quay đầu nhìn Cố Vân Tịch một cái, Cố Vân Tịch nhìn hắn ngoắc ngoắc khóe miệng rồi rời đi!

Bên quân khu bộ đội. 

Thời gian ăn cơm buổi trưa, Lục Hạo Đình chuẩn bị trở về phòng làm việc, Lâm Kiêu từ đường bên phải đi ra giữa. Lục Hạo Đình nhìn hắn một cái không để ý hắn!

Lâm Kiêu vẫn dáng vẻ cà nhỗng, rảnh rỗi không có việc gì làm, hai tay đút túi, khóe miệng không kiềm chế được nở nụ cười nhìn Lục Hạo Đình, tựa như những mâu thuẫn trước kia chưa từng tồn tại.

Hắn cười híp mắt đi đến trước mặt Lục Hạo Đình nhỏ giọng nói: “Ai! Tôi nói này Lục Hạo Đình, cậu đang yêu đương thật hả?”

Nói đến chuyện này, Lâm Kiêu thấy khiếp sợ, trong mắt hắn Lục Hạo Đình là một lão cán bộ điển hình, người này cũng sẽ yêu đương sao?

Chú thích: Lão cán bộ là lớp người cao tuổi có được kinh nghiệm từng trải, danh vọng và phụ trách ngành chính trị hằng năm) của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa và Giải phóng quân Nhân dân Trung Quốc mà về phương diện chính trị có được quyền lực quyết định chính sách và sách lược thực tế ở Trung Quốc đại lục vào khoảng thời gian trong thập niên 1980 đến thập niên 1990.

Cô gái nào mắt mù lại nhìn trúng hắn vậy?

Lục Hạo Đình: “Tránh ra!”

Lâm Kiêu cười một tiếng: “Đừng a!

Hắn đi tới vỗ vai Lục Hạo Đình, một tay khoác lên bả vai Lục Hạo Đình, làm bộ dáng anh em tốt!

“Nói thế nào hai ta cũng xuất thân từ một đại viện, từ nhỏ lớn lên cùng nhau cũng có tình cảm, năm nay câu mới hai mươi mốt a! Yêu đương sớm như vậy có phải là phản bội tình anh em chúng ta hay không? Người nhà cậu biết không?”

Lâm Kiêu vừa dứt lời, đột nhiên Lục Hạo Đình động thủ bắt lấy cánh tay hắn vặn ngược lại, khống chế hắn lên tường. 

“Mọe nó!” Lâm Kiêu không nghĩ đến tên này đột nhiên động thủ, trong lúc nhất thời không kịp phản ứng bị hắn khống chế, động cũng không động được!

Giọng Lục Hạo Đình lạnh lẽo cảnh cáo: “Chuyện của tôi, cậu tốt nhất đừng để ý, nhất là đừng nói trong đại viện, nếu không tôi không đảm bảo đời này có cô gái nào dám gả cho cậu đâu!”

Lâm Kiêu nghe mà khóe miệng giật một cái!

Nghe ý là tương lai hắn sẽ động thủ với cô gái hắn thích?

Mọe nó!

Hắn thật mọe nó hèn hạ!

Lâm Kiêu ầm ĩ nói: “Họ Lục kia, lão tử chỉ tò mò chút thôi, cậu làm gì mà hung dữ thế?”

Lục Hạo Đình cảnh cáo xong, buông lỏng hắn: “Nhớ lời tôi nói!”

Lâm Kiêu xoa xoa bả vai bị đau, nhìn bóng lưng Lục Hạo Đình rời đi, khóe miệng câu lên một nụ cười tà mị. 

Xế chiều hôm đó, tan học, Lâm Kiêu đặc biệt ăn mặc thành một người phong lưu hào phóng, đi xe thể thao chói mắt xuất hiện ở cổng trường Giang Châu Nhất Trung!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play