“Mình không có thời gian!” Cố Vân Tịch từ chối tương đối dứt khoát, không do dự chút nào! 

Nháy mắt ba người đều sửng sốt!

Lúc đầu Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu run một cái khi Dương Lộ nói ra những lời đó, sau đó lại sợ hãi khi Cố Vân Tịch từ chối nhanh như vậy!

Lúc này sắc mặt Dương Lộ cứng đờ, cô không nghĩ tới Cố Vân Tịch không cân nhắc gì mà đã từ chối ngay lập tức.

Đây là không cho cô mặt mũi!

Trước đây lá gan Dương Lộ rất nhỏ, không dám đắc tội ai, nhưng gần đây cô tiếp xúc với Lưu Huy liền cảm thấy tương lai mình sẽ trở thành thiếu phu nhân nhà giào! Cho nên nếu không vui thì trực tiếp thể hiện ra mặt. 

Dương Lộ không vui nói: “Vân Tịch, sao cậu không đồng ý? Dạy thêm cho mình đối với cậu là chuyện rất đơn giản, mình trả lương cho cậu, đây là tiền chính đáng, so với tiền cậu kiếm ngoài kia tốt hơn nhiều mà?”

Lúc này Lương Đầu cau mày.

Tưởng Hân Lôi tức giận nói: “Cậu có ý gì?”

Nói như kiểu Vân Tịch đi ra ngoài kiếm tiền không phải tiền sạch ý!

Hơn nữa, ngữ khí này như là bố thí người khác, trước đây tại sao không nhìn ra Dương Lộ lại là người như vậy!

Dương Lộ bỉu môi một cái: “Mình nói đúng sự thật thôi!”

“Cậu!”

Tưởng Hân Lôi muốn nói lại bị Cố Vân Tịch kéo lại. 

Những lời Dương Lộ nói, sau khi Cố Vân Tịch nghe xong cũng không có phản ứng gì, từ đầu tới cuối sắc mặt cô không kinh ngạc cũng không tức giận. 

Kiếp trước, cô và Dương Lộ không chơi cùng nhau, đối với cô gái này cũng không có ấn tượng gì, nhưng sau lần ở rạp chiếu phim lần trước, trong lòng Cố Vân Tịch đã có dự cảm xấu!

Cố Vân Tịch vừa ăn cơm vừa nhàn nhạt nói: “Mình khuyên cậu khiêm tốn một chút, tiền của cậu khiến cho người ta tin là tiền bất chính hơn so với mình!”

“Cậu.”.

Dương Lộ nhất thời trợn to mắt, ngay sau đó liền đè xuống tức giận trong lòng không tuôn ra ngoài nói: “Cố Vân Tịch, tiền này là bạn trai mình cho, năm nay minh đã mười tám tuổi rồi, có thể kết hôn rồi! Mình yêu đương không có gì không đúng cả! Đó là tiền bạn trai mình không thay đổi!”

Cố Vân Tịch không ăn cơm, sắc mặt vẫn lạnh lùng trong trẻo: “Là bạn trai, tự mình biết là được, bất kể có phải của bạn trai thật hay không cũng sẽ có người không tin, dù sao người yêu đương cùng phú nhị đại nhiều mà, cuối cùng kết hôn với ai còn còn chưa biết?”

“Còn nữa, trên thế giới này, những người có thân phận cao quý hơn cậu nhiều như vậy, bất kể là thật hay giả, bọn họ cũng sẽ cho rằng cậu chỉ là đồ chơi của người ta vui chơi qua đường mà thôi!”

“Cậu im miệng!” Mắt Dương Lộ đỏ lên vì tức giận!

Cố Vân Tịch nhàn nhã nhấp một hớp canh, mở miệng nói: “Đừng đến chọc tôi thì đương nhiên tôi sẽ ngậm miệng”

Còn chuyện dạy thêm, mỗi cuối tuần ở trường đều có buổi tự học buổi tối đều có thầy chuyên môn chỉ dạy, cậu muốn có thành tích cao thì ở trường học nhiều một chút là được!”

“Thầy còn chuyên nghiệp hơn so với mình nhiều, mình á, tương đối nhanh, tốc độ tính toán tương đối nhanh, không có cách bình tĩnh thả chậm tốc độ dạy cho người khác!”

Ý nói chúng ta không cùng chí hướng!

Mặt mày Dương Lộ tức giận đến vặn vẹo!

Tưởng Hân Lôi ngồi một bên nhìn ánh mắt sáng lấp lánh, mợ ơi! Vân Tịch, cậu thật lợi hại!

Thời gian gần đây cô rất thích nhìn Vân Tịch chỉnh người ta ha ha ha ha!

Cho dù Vân Tịch đang nói chuyện nhưng tốc độ ăn cơm không chậm lại, chỉ chốc lát đã ăn xong rồi!

Cố Vân Tịch kết thúc bữa ăn của mình, đứng dậy rời đi. 

Tưởng Hân Lôi và Lương Đầu cũng đã ăn xong hết rồi, vội vàng bỏ bát xuống đi theo!

Trên bàn cơm, những món ăn Dương Lộ gọi các cô không đọng đũa!

Dương Lộ một mình ngồi ở chỗ đó, mặt mày xanh lét!

“Ha ha ha ha Vân Tịch, cậu thật lợi hại ha ha ha ha!” Bên ngoài phòng ăn, Tưởng Hân Lôi ôm cánh tay Cố Vân Tịch, cười đến run cả người!

Lương Đầu ôm cánh tay khác của Cố Vân Tịch, trên mặt cũng tràn đầy ý cười: “Vân Tịch, vừa rồi cậu rất ngầu nha, những lời vừa rồi chắc chắn mình ngại nói ra, căn bản cũng không phản ứng kịp.”

Tính tình của cô tương đối ôn hòa, người khác đắc tội cô thì cô phải xin lỗi tổ tông nhà họ vì nói nặng lời. 

Tưởng Hân Lôi trợn mắt nhìn Lương Đầu một cái, vẻ mặt hận rèn sắt không thành thép: “Tính tình kia của cậu quá bao dung rồi, đối với loại người không biết trời cao đất rộng thì phải mạnh mẽ dạy dỗ!”

Nói xong Tưởng Hân Lôi mặt đầy cảm khái: “Ai nha! không nhìn ra a! Dương Lộ này lại là người như vậy, trước đây nha đầu này rất khôn khéo mà a! Mặc dù không chơi bời gì, không phóng khoáng nhưng so với bộ dáng bây giờ nhìn thuận mắt hơn!”

“Có bạn trai liền không biết trời cao đất rộng, chậc chậc!”

Cố Vân Tịch cười một tiếng không tiếp lời. 

Thì ra tính tình kia của Dương Lộ, đại khái cô có thể hiểu được là tại sao.

Tốt nhất là đừng đến trêu chọc cô nếu không cô sẽ tuyệt đối không thủ hạ lưu tình. 

Cố Vân Tịch cô kiếp trước rất thù dai, kiếp này cũng nhưu vậy!

Người ta có câu nói đắc tội quân tử chứ đừng đắc tội tiểu nhân!

Nhưng cũng phải xem là dạng tiểu nhân gì!

Dương Lộ như vậy chì là một Lương Tiểu Sửu không biết trời cao đất dày là gì, cô bóp chớt cô ta dễ dàng như bóp chớt một con kiến, kiểu người như vậy nếu như cô dễ dàng tha thứ thì đời này cô đã ôm một bóc tức, tức chớt rồi!

Ba người chuẩn bị về lớp học, đúng lúc thấy Tần Mạc phía trước, trông hắn có chút không khỏe, cả người mềm nhũn cứ thế ngã xuống!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play