Bên trong xe RV, Lưu Tinh Trì và Giang Minh Hàn cũng ở đây.
Gần đây công việc của Giang Minh Hàn ở bên này nhiều, còn Lưu Tinh Trì, thật ra Lưu Tinh Trì là hộ vệ mà Lục gia đào tạo từ nhỏ đi theo Lục Hạo Đình. Mặc dù trong quân đội có chức vị nhưng những lúc bình thường Lưu Tinh Trì và Lục Hạo Đình như hình với bóng không rời, coi như là cảnh vệ của Lục Hạo Đình!
Cố Vân Tịch tựa vào người Lục Hạo Đình cười ngọt ngào: “Sao anh lại tới đây?”
Lục Hạo Đình còn chưa nói gì, Giang Minh Hàn bên cạnh miệng lại bắt đầu coi thường: “Không đến thì làm sao thấy được cô ở bên ngoài trêu hoa ghẹo bướm?”
Cố Vân Tịch trừng mắt một cái: “Với gương mặt bị đập thảm kia của anh có muốn trêu hoa ghẹo bướm còn không trêu được đâu!”
“Cô…”
“Được rồi! Lão Tứ, không muốn tôi ném cậu xuống xe thì im miệng cho tôi!”
Giang Minh Hàn: “...” im miệng thật.
Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch: “Đừng tức giận, anh biết, nhất định là Lâm Kiêu đến tìm em gây chuyện.”
Cố Vân Tịch nhướn mày, nhìn về phía Giang Minh Hàn hất cằm: “Thấy không, đây mới là đàn ông chân chính, học hỏi đi, cẩu độc thân!”
“Mịa kiếp! Cô nói ai là cẩu độc thân?
“Nói anh đó, lớn như vậy rồi còn chưa yêu đương, anh có thấy mất mặt hay không? Anh biết tại sao không? Tính tình anh như lông rùa thế khó trách không có cô gái nào thích anh!”
Chú thích lông rùa, đầy đủ là Quy mao thố giác Chỉ một niềm tin mù quáng, một quan niệm sai lầm không thể có được.
“Cố Vân Tịch, tôi với cô chưa xong đâu!”.
“Anh Hạo Đình, em sợ!” Cố Vân Tịch vẻ mặt đầy yếu đuối trốn trong ngực Lục Hạo Đình.
Giang Minh Hàn: “...”
Đôi con ngươi Lục Hạo ĐÌnh đen nhánh mang hàn khí nhìn về phía Giang Minh Hàn: “Cậu muốn làm gì?”
Giang Minh Hàn: “...”
Anh ta còn có thể làm gì?
Cố Vân Tịch trốn trong ngực Lục Hạo ĐÌnh, quay đầu nhìn Giang Minh Hàn, đắc ý nhíu mày.
Lục Hạo Đình vỗ vỗ lưng Cố vân Tịch dịu dàng trấn an: “Ngoan! không sợ! Có anh ở đây, cậu ta dám làm gì em anh sẽ đánh cậu ta!”
Cố Vân tịch nghe vậy ngẩng đầu, vẻ mặt kinh hỷ nhìn Lục Hạo Đình, hôn lên má hắn một cái, âm thanh đặc biệt vang dội.
“Anh yêu, anh thật tốt! Em yêu anh quá đi thôi!”
Lục Hạo Đình: “...”
Giang Minh Hàn: “...”
Con ngươi Lục Hạo Đình đen nhánh sâu thẳm nhìn về phía Giang Minh Hàn, ánh mắt có chút kinh hỷ, đánh Giang Minh hàn còn có được phúc lợi này?
Vậy sau này đánh nhiều chút!
Giang Minh Hàn bị ánh mắt của đại ca nhà mình nhìn đến nỗi cả người nổi hết da gà da vịt lên!
Xe RV không gian rất lướn, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình ngồi đối diện Giang Minh Hàn và Lưu Tinh Trì, Cố Vân Tịch ngồi trong ngực Lục Hạo Đình, hai tay ôm cổ hắn đắc ý nhìn Giang Minh Hàn.
“Hừ! Tới đây! Không phải nói anh với tôi không xong sao? tới đây!”
Giang Minh Hàn tức suýt chút nữa nổ tung!
Lưu Tinh Trì thấy bộ dáng kia của tứ ca nhà mình không biết làm sao đành ôm mặt bất lực, Tứ ca, anh tự cầu nhiều phúc đi!
Nam mô A di đà Phật!
Cố vân Tịch nhìn Giang Minh Hàn cười mặt đầy nguy hiểm: “Sao thế? Có phải rất tức hay không? Tức giận là đúng rồi! Tôi muốn anh tức giận đó, ai bảo miệng anh thối như vậy!”
“Bà đây nói cho anh biết, đại ca anh là của tôi! của tôi! Dám cướp của tôi, tôi ngược chết anh!”
Giang Minh Hàn: “...” tức không nói được.
“Ha ha ha! Nhìn ánh mắt kia của anh có phát rất không thích tôi hay không? ha ha ha tôi thích anh không ưa tôi nhưng không thể làm gì tôi! ha ha ha!”
Giang Minh Hàn: “...”
“Tuổi lớn như vậy rồi, cả ngày bắt bẻ, hơn thua, làm khó dễ với một cô gái, anh có còn là đàn ông không? Thật không có phong độ! Không có khí chất! Không có tư chất! không có phẩm vị! Coi chừng cả đời không tìm được vợ, vĩnh viễn làm một cẩu độc thân!”
Giang Minh Hàn bị dội một gáo nước lạnh, gào một tiếng nhảy cẫng lên, Lưu Tinh Trì vội vàng đè anh ta xuống: “Tứ ca, Tứ ca bình tĩnh lại! Tỉnh táo a! Đại ca còn ở đây! Coi chừng bị ăn hành đấy!”
Giang Minh hàn: “...”
Cố Vân Tịch nhíu mày, bỗng nhiên lấy điện thoại di động của Lục Hạo Đình ra, tựa trong ngực Lục Hạo Đình tạo dáng: “Anh Hạo Đình đến đây, chúng ta chụp một tấm hình!”
Ánh mắt Lục Hạo Đình ngừng một lát, rất hứng thú, lập tức phối hợp với Cố Vân Tịch chụp một tấm hình selfie ngọt ngào.
Cố Vân Tịch lập tức mở wechat của Lục Hạo Đình ra, tìm được nick của Giang Minh Hàn, trực tiếp gửi qua. Sau đó còn gửi mấy chữ qua!
Run rẩy đi! Cẩu độc thân!
Giang Minh Hàn: “...” cạn lời.
Hai người trong ảnh, Lục Hạo Đình lạnh lùng nghiêm túc, Cố Vân Tịch cười ngọt ngào động lòng người, hai người tựa vào nhau, ngọt ngào cũng muốn tràn ra khỏi màn hình!
Nhìn ảnh chụp, Giang Minh Hàn thân là cẩu độc thân cảm thấy trái tim như bị vạn tiễn xuyên tim!
Lục Hạo Đình nhìn thao tác của Cố Vân Tịch, hứng thú càng thêm nồng đậm!
Vội vàng ôm chặt Cố Vân Tịch một chút, xoay cái đầu nhỏ của cô, bàn tay vuốt ve gáy cô, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, tư thế này, trực tiếp hôn xuống!
Sau đó lại đem tấm ảnh Cố Vân Tịch chụp trước đó gửi vào nhóm chát chỉ có mấy huynh đệ bọn họ, cùng mấy chữ run rẩy đi! Cẩu độc thân!
Ngay sau đó, lại gửi những tấm mình vừa chụp tiếp tục gửi đi cùng mấy chữ: Tiếp tục run rẩy đi! Những cẩu độc thân!
Cố Vân Tịch: "... "
Giang Minh Hàn: "... "
Lưu Tinh Trì: "... "
Vẻ mặt Giang Minh hàn như gặp quỷ nhìn đại ca nhà mình, đây không phải là đại ca của hắn!
Tuyệt đối không phải!
Lưu Tinh Trì nhìn tấm hình khoe ân ái kia, bị ngược đến thảm.
“Dừng xe!”
Xe dừng lại, Lưu Tinh Trì trực tiếp chạy lên ghế phó lái phía trước ngồi.
Giang Minh Hàn: “...”
Nhìn hai người ôm nhau trước mặt, Giang Minh Hàn cảm thấy cái thế giới này thật ác với hắn!