Nhóm chat này là nhóm nói chuyện phiếm chỉ có năm anh em bọn họ, bình thường Lục Hạo Đình rất ít nói, rất ít lên tiếng trong này trừ phi có chuyện gì quan trọng.
Hôm nay rất trùng hợp, mấy anh em đều có thời gian, Lục Hạo Đình vừa gửi ảnh, ngoại trừ Giang Minh Hàn, Lưu Tinh Trì và Lục Hạo Đình, lão nhị Đường Lạc và lão tam Diệp Phồn đang ở đế đô đều nhìn thấy.
Đường Lạc nhìn thấy tin nhắn và ảnh, lập tức nhíu mày, khuôn mặt tuấn mỹ có chút u ám!
Thân là huynh đệ của Lục Hạo Đình, mọi người đối với Cố Vân Tịch đều không có hảo cảm gì, trong đó Đường Lạc và Giang Minh Hàn là sâu nhất.
Lão tam Diệp Phồn nhìn thấy, nhướng mày, có chút ngoài ý muốn!
Nhất là nhìn thấy mấy chữ kia, đây thật sự là Lục Hạo Đình gửi?
Diệp Phồn: “Lão đại, có phải anh đi làm nhiệm vụ bị đánh tráo hay không? Là anh thật sao? Tôi rất, rất nghi ngờ!”
Lục Hạo Đình: “Ai có bản lĩnh tráo tôi?”
Diệp Phồn: “Xác nhận không bị tráo, đây chính là ngữ điệu của đại ca!”
Diệp Phồn: “Lão đại ôm được mỹ nhân về rồi?”
Lục Hạo Đình: “Trong ảnh còn chưa đủ rõ sao?”
Diệp Phồn: “Ha ha ha chúc mừng a! Khi nào anh quay lại? Mời tôi uống rượu a!
Diệp Phồn: “Tôi muốn uống rượu trong tay anh!”
Lục Hạo Đình cười một tiếng!
Hắn cũng là một người yêu rượu, trong tay cất không ít rượu ngon, mấy anh em cũng rất muốn có, hơn nữa với gia thế Lục gia ở nơi đó, trước nhà cất không ít rượu quý, phần lớn đều trong tay Lục Hạo Đình
Lục Hạo Đình: “Trong tay chị dâu cậu có rượu ngon không kém của tôi, nếu cậu có quan hệ tốt với chị dâu cậu, thì cô ấy có thể cho cậu một chai!”
Diệp Phồn: “Chị dâu cũng có?”
Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch cười một tiếng, kéo Cố Vân Tịch vào nhóm chát nói chuyện phiếm.
Cố vân Tịch: “Có nha! Do tôi ủ, lần trước tôi cho đại ca anh cùng lão Tứ, tiểu ngũ uống thử, bọn họ rất thích!”
Diệp Phồn: “Hoan nghênh chị dâu gia nhập! Nếu vậy, tôi nhất định phải nếm thử một chút!”
Cố Vân Tịch: “Được!”
Diệp Phồn: “Tôi nói này chị dâu, cô ưng ý đại ca tôi rồi sao?”
Cố Vân Tịch: “Đại ca anh rất đẹp trai, ý chí tôi không đủ kiên định a!”
Diệp Phồn: “...”
Diệp Phồn: “Chỉ vì đại ca đẹp trai?”
Cố Vân Tịch: “Đúng vậy! Đẹp trai, quá mê người, tôi đang cố gắng kiếm tiền để bao nuôi đại ca anh!”
Diệp Phồn: “...”
Giang Minh Hàn: “...”
Lưu Tinh Trì: “...”
Lục Hạo Đình nhìn đến đây quay đầu nhìn về phía Cố Vân Tịch cười: “Lần trước em đưa Lâm Thâm 10 triệu là lấy từ đâu ra?”
Giang Minh Hàn ngồi đối diện dựng lỗ tai lên.
Cố Vân Tịch cười nói: “Là tiền nhuận bút, em là đại thần có ba tài khoản trên mạng, lúc mười hai tuổi đã bắt đầu kiếm tiền rồi!”
Lục Hạo Đình cười một tiếng, không nghĩ tới Vân Tịch lại làm loại chuyện này.
“Bây giờ em kiếm một tháng bao nhiêu tiền?”
“Ồ… Gom hết lại, một tháng khoảng một triệu rưỡi!”
Giang Minh Hàn trợn to hai mắt!
Mí mắt Lục Hạo Đình lập tức kiêu ngạo, sau đó vội vàng gửi một tin nhắn trong nhóm chát.
Lục Hạo Đình: “Tiền lương của chị dâu cậu cao hơn tôi!”
Diệp Phồn: “...”
Giang Minh Hàn: “...”
Lưu Tinh Trì: “...”
Mọi người vừa mới gửi mấy dấu chấm, ngoại trừ gửi mấy dấu chấm cũng không biết gửi cái gì!
Diệp Phồn: “Chị dâu mới vừa nói bao nuôi anh, anh đã nói tiền lương của chị ấy cao hơn anh, đại ca, anh thật để cho chị dâu bao nuôi sao?”
Lục Hạo Đình: “Tôi rất mong chờ!”
Diệp Phồn: “...”
Giang Minh Hàn: “...”
Lưu Tinh Trì: “...”
Diệp Phồn: “Có thể đừng khoe ân ái như vậy không?”
Lục Hạo Đình: “Run rẩy đi! Cẩu độc thân!”
Diệp Phồn: “...”
Giang Minh Hàn: “...”
Lục Hạo Đình: “...”
Ngay sau đó, một lúc lâu sau, không ai trong nhóm chát nói chuyện!
Lục Hạo Đình: "Sao không ai nói gì? ”
Diệp Phồn: "Cẩu độc thân bị ngược chớt rồi, không tiếp nhận điều trị!”
Lục Hạo Đình: "..."
Tất cả mọi người không nói thêm gì nữa, Lục Hạo Đình liền tắt điện thoại di động.
Đến cuối cùng, lão nhị Đường Lạc không nói câu nào.
Nhìn lại đoạn chat, anh ta không những không vui ngược lại càng ghét Cố Vân Tịch, rốt cuộc cô ta đã chuốc bùa mê thuốc lú gì cho Lục Hạo Đình khiến đại ca bọn họ mê cô ta thành như vậy?
Lại nhìn giọng điệu kia một chút, đây đâu phải lời mà trước kia đại ca có thể nói ra!
Bên trong xe RV, Lục Hạo Đình ôm Cố Vân Tịch rất hứng thú nói: “Bút danh của em là gì? để anh xem một chút”
Sắc mặt Cố vân Tịch cứng đờ, có chút đỏ lên: “Này… hay thôi bỏ đi! Chỉ là mấy câu chuyện hài hước ngọt ngào, cưng chiều mà mấy cô gái thích xem, anh đừng để ý a!”
Mày kiếm Lục Hạo Đình nhếch lên một cái, gương mặt lạnh lùng mang theo nụ cười: “Sao thế? Còn ngại sao? Anh xem một chút là viết cái gì? Nam chính trong đó đều là loại em thích chứ? Anh học tập một chút!”
Cố vân Tịch: “...”
Giang Minh Hàn ở một bên giả chết: “...”
Hai người này không ngừng khoe ân ái, còn có để cẩu độc thân sống không?
Trong lòng Giang Minh Hàn có chút oán niệm!
Cố Vân Tịch cười lém lỉnh nói: “Không… Đừng làm thế!”
Cô vừa nghĩ đến Lục Hạo Đình nghiêm túc học hỏi, nhìn lại những tiểu thuyết tổng tài ngọt ngào mà cô viết, liền cảm thấy rất xấu hổ!
Ảnh hưởng quá nhiều đến hình tượng nữ thần lạnh lùng cao ngạo của cô!
Cô càng như vậy, Lục Hạo Đình càng tò mò, "Đừng ngại, nhuận bút cao như vậy, chứng tỏ em viết rất tốt, anh làm lính vào sinh ra tử, tiền lương cũng không nhiều như vậy! Em giỏi hơn anh nhiều!”
Cố Vân Tịch: "..."
Giang Minh Hàn: "..."
Giang Minh Hàn tức giận hô to, "Dừng xe! ”
Xe dừng lại, Giang Minh Hàn trực tiếp xuống xe, thật chịu không nổi!
Quá ngược người khác mà!
Thấy Giang Minh Hàn rời đi, Lục Hạo Đình càng vui vẻ, "Nâng vách ngăn lên! ”
Tên chướng mắt này rốt cuộc cũng rời đi!
Tài xế: "..."
Lưu Tinh Trì: "..."
Cho nên, đại ca anh vẫn chờ Tứ ca tự đi sao?
Tứ ca thật đáng thương!