Nói chuyện với Tần Mạc mấy câu, hẹn xong địa điểm gặp mặt, Cố vân Tịch liền cúp điện thoại. 

Cố Vân Tịch nhìn về phía Lục Hạo Đình: “Em phải đi ra ngoài một chuyến, anh ở nhà chờ em hay đi cùng em?”

Lục Hạo Đình nhíu mày: “Có bí mật gì không thể cho anh biết?”

Cố Vân Tịch nghĩ nghĩ: “Cái này hả! Bí mật…. Nói ra cũng chẳng phải bí mật gì! Em còn lo sau này anh biết rồi sẽ muốn y thuật của em, dù sao y thuật em giỏi như vậy, kiếm tiền rất dễ dàng, nếu anh nhìn trúng tiền của em thì làm thế nào?”

Lục Hạo Đình cười: “Thật ra anh muốn nói với em là anh không chỉ nhìn trúng tiền của em mà anh còn nhìn trúng em rồi!”

Cố Vân Tịch cười híp mắt: "Thật tinh mắt!"

Lục Hạo Đình cười một tiếng!

Hôm nay là thứ bảy, sắc trời hôm nay đã dần tối, bên ngoài là đang là giờ cao điểm, lúc này ra ngoài ăn cơm rất đông. 

Lục Hạo Đình lái xe, cùng Cố Vân Tịch đi gặp Tần Mạc. 

Trong phòng ăn nào đó, lúc Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình đến, Tần Mạc đang chờ rồi!

Nhìn thấy Lục Hạo Đình, Tần Mạc khựng lại!

Lục Hạo Đình chỉ đi cùng Cố Vân Tịch mà thôi, hắn đứng phía sau cô, thu khí thế, rất khiêm tốn. 

Nhưng Tần Mạc cũng là người từng trải, lần đầu tiên hắn nhìn thấy người đàn ông này liền cảm thấy hắn không đơn giản.

Một thân khí chất như vậy quả thực không phải người tầm thường, đôi mắt kia như có thể nhìn thấu tất cả!

Cố Vân Tịch cười nói: “Bạn trai tôi… ờ… cũng có thể nói là vị hôn phu của tôi!”

Tần Mạc: “...”

Nghe câu này xong, Tần Mạc kinh hãi không nhẹ, hắn ngẩn ra thật lâu, bỗng nhiên cười: “Khó trách cô không vừa mắt Diệp Cẩn!”

Cố Vân Tịch: “...”

Diệp cẩn?

Lục Hạo Đình nhướn mày!

Cố Vân Tịch cười nói: “Là một người bạn ở trường học, một nam sinh rất xuất xắc, trước đây giả vờ theo đuổi em đã bị em từ chối đuổi đi rồi! Nam sinh đó là người đưa kem ô mai cho em.”

“Giả vờ?” Lục Hạo Đình nghi ngờ.

“Đúng vậy! là giả vờ, ngay từ đầu em đã biết anh ta đang thăm dò em, dã tâm anh ta bừng bừng muốn lập nghiệp, muốn mời em gia nhập, lúc đó chỉ đang quan sát em mà thôi.”

“Thăm dò em mấy lần đã bị em cảnh cáo, sau đó có thu tay, cũng không có ác ý với em, cũng xin lỗi em rồi!”

Ánh mắt Lục Hạo Đình nhìn Cố Vân Tịch có chút thâm ý!

Vân Tịch nói nhiều như vậy, là nói cho hắn biết cô đối với Diệp Cẩn kia không có ấn tượng gì xấu, đối phương cũng không có ác ý để hắn không để bụng mà không tìm hắn gây phiền toái!

Khóe miệng Lục Hạo Đình ngoắc ngoác, mặc dù không lên tiếng nhưng lại hiểu ý của Cố vân Tịch.

Hắn là một người đàn ông, dục vọng chiếm hữu đương nhiên là có, hơn nữa còn rất mạnh nhưng lại tuyệt đối tôn trọng Cố Vân tịch. 

Nghe ngữ khí của Vân Tịch hắn nghe ra được Vân Tịch muốn làm bạn với cái người Diệp Cẩn này, ít nhất là không trở mặt!

Vân Tịch có cuộc sống của mình, bất kể đối phương là nam hay nữ, chỉ cần giao thiệp bình thường hắn sẽ không nhúng tay lung tung!

Tần Mạc vẫn quan sát sắc mặt của Lục Hạo Đình, ánh mắt kia của hắn có thể nhìn ra hắn rất coi trọng Cố vân Tịch.

Điều này khiến ánh mắt Tần Mạc nhìn về phía Cố Vân Tịch càng thêm thận trọng!

Trực giác của anh ta không sai, cô gái này không đơn giản!

Ba người ngồi xuống, Lục Hạo Đình ngồi bên cạnh Cố Vân Tịch, không có ý muốn nói chuyện.

Cố Vân Tịch nhìn về phía Tần Mạc, "Có chuyện gì? hỏi đi! ”

Tần Mạc mím môi, trái tim đập mạnh, nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh như trước: "Tôi… Tôi cũng không biết phải nói như thế nào, thậm chí, ngay cả bản thân tôi cũng cảm thấy suy nghĩ này của tôi là rất vô lý. ”

"Nhưng mà... Vân Tịch, hôm qua khi tôi phát bệnh, cô cho tôi uống thuốc, nó có thể trị bệnh của tôi phải không? ”

Cố Vân Tịch tròn mắt, nói: "Lúc ấy tôi đã nói với cậu rồi, nó chỉ giảm bớt triệu chứng của cậu.”

"Vậy..." Tần Mạc có chút vội vàng, lại không biết bắt đầu từ đâu.

Cố Vân Tịch nói: "cậu có biết cơ thể cậu rốt cuộc bị làm sao không?”

Ánh mắt Tần Mạc nhiễm một tia ảm đạm, "Từ nhỏ đã như vậy, tôi vừa mới sinh ra thân thể không tốt, sau đó đã kiểm tra ra là bị suy nhược sớm, bác sĩ kết luận, tôi sống không được lâu! ”

"Cha mẹ cậu, hoặc hai bên gia đình có ai bị như vậy chưa? Có bệnh di truyền gì đó hay không?”

Tần Mạc lắc đầu, "Không có! ”

"Lão hóa sớm vốn rất hiếm, trường hợp của cậu là loại lão hóa sớm đặc biệt hiếm, tôi đoán nhiều năm như vậy bác sĩ của cậu cũng không biết rõ cậu bị bệnh gì là như thế nào? Lão hóa sớm chẳng qua là hiện tượng cơ thể cậu phản ứng giống như lão hóa sớm mà thôi.”

Tần Mạc cả kinh: “Cái gì? Ý cô là sao?”

Thanh âm Cố Vân Tịch rất bình tĩnh, bình tĩnh đến nỗi khiến Tần Mạc nghe mà trầm xuống: “Cha mẹ hai bên gia đình không có bệnh di truyền, càng không có ai từng bị như vậy đã nói rõ hai bên gia đình cậu rất bình thường. Cơ thể xem như là khỏe mạnh.”

“Với gia thế của cậu, lúc mẹ cậu mang thai cậu, khả năng thai nhi không được chăm sóc tốt hoặc là bị tổn thương là rất nhỏ, cậu trong bụng mẹ cậu hẳn là được chăm sóc tốt mới đúng.”

“Dưới điều kiện như vậy, khả năng cậu bị bệnh hiếm thấy lại càng nhỏ!”

Kỳ thật đây cũng là nỗi bi phẫn của Tần Mạc.

Từ sau khi anh ta sinh bệnh, nhất là bệnh khiến bác sĩ không thể trị, người trong nhà vì có thể tìm được biện pháp cứu chữa cho anh ta, cơ hồ đem toàn bộ người trong gia đình kéo đi kiểm tra, hy vọng có thể tìm được nguồn gốc sinh bệnh của anh ta, cho dù chỉ là một chút nguyên nhân, cũng tốt hơn ruồi không đầu!

Chỉ cần tìm được chút nguyên nhân, ít nhất bọn họ còn có manh mối để nghiên cứu chữa trị!

Nhưng đáng tiếc, bệnh của hắn không liên quan gì tới gia đình.

Tất cả mọi người đều khỏe mạnh, chỉ có một mình anh ta, rõ ràng lúc mẹ anh ta mang thai được chăm sóc rất tỉ mỉ cơ mà, lúc đó có bác sĩ bên cạnh.

Ban đầu thai nhi rất khỏe mạnh, mẹ anh ta luôn kiểm tra định kỳ!

Cũng không biết lúc nào sức khỏe của anh ta yếu đu!

Chẳng những không khỏe mà còn không cách nào trị được!

Có lúc, ngay cả Tần Mạc cũng cảm thấy mình quá xui xẻo!

Cố Vân Tịch nói: “Ông ngoại tôi là lão Trung y, rất hứng thú với y học cổ nhưng xã hội bây giờ phát triển quá nhanh, tôi cũng biết nhiều người không tin vào trung y.”

“Từ nhỏ tôi đã theo ông ngoại học tập, học từ ông ngoại không ít, nói chính xác là khá nhiều, nhất là những triệu chứng hiếm gặp có nghiên cứu qua không ít.”

Vừa nói cô vừa ngẩng đầu nhìn về phía Tần Mạc: “Thật ra tôi rất tò mò, nếu cơ thể của cậu không phải sinh ra đã vậy thì cậu có cảm thấy ai sẽ là người có khả năng hại cậu nhất?”

Tần Mạc hoảng sợ, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch, ánh mắt bắt đầu hoang mang!

Cố Vân Tịch híp mắt một cái, theo cô biết trong gia đình Tần Mạc nhất định không thích nói chuyện này ra ngoài, nhưng thông tin này rất quan trọng với cô, cô phải biết người muốn hại Tần Mạc là ai.

“Tần Mạc, nếu tôi có thể lấy ra viên thuốc mà tôi cho cậu uống có nghĩa là tôi có chút bản lĩnh, trước mắt tất cả bác sĩ cũng không có cách nào trị cho cậu, chắc chắn viên thuốc của tôi có hiệu quả rất tốt với cậu.”

“Nếu cậu biết ai có khả năng hại cậu như vậy, nói cho tôi biết?”

“Nói không chừng tôi có thể cứu cậu một mạng?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play