Về phần Đinh Tuệ, Lý Mạn bị thương, trong lòng cô ta không nhận, bởi vì cứu cô ta ra là bọn họ, cho nên cô ta cảm thấy hai người kia căn bản không giúp được gì, ngược lại là do các cô hô to gọi nhỏ gây ầm ĩ tới bọn cướp người ta, mới khiến họ không kiên nhẫn nổ súng, tổng kết lại, hai người chính là tự làm tự chịu, làm bậy thêm loạn.
“Nói đến đây, Kim Hưng Văn này tôi cũng biết.” Tống Du đưa tư liệu cho Lý Mạn, nói với Khổng đội trưởng, “Cô út Kim Vũ Phi của cậu ta là giáo viên của tôi, ở chỗ cô Kim tôi đã gặp qua vài lần.”
Đội trưởng Khổng nhíu mày, không đồng ý thấp giọng trách móc một câu: “Lời này cậu có thể nói riêng với tôi, cậu có quen với tội phạm là chuyện tốt gì chứ? Không nhìn thái độ sợ tới tránh không kịp của Bạch Cần à?”
“Việc này nếu điều tra đã biết.” Đường Tần An vốn là khu nhà tư bản, con trẻ ở đó phần lớn đều là “con nhà phải giáo dục tốt”, thanh niên trí thức xuống nông thôn rất nhiều nơi không cần bọn họ, bọn họ phần lớn sẽ đến Vân Nam.
“Tôi tự hỏi, những gì đã xảy ra mà khiến Kim Hưng Văn giơ dao trong tay đâm 3 người kia.”
Lý Mạn cũng nhìn qua, vừa rồi khi cô xem tư liệu đã muốn hỏi, Kim Hưng Văn về quê cũng chỉ nửa năm, vô duyên vô cớ làm sao có thể giết liên tục ba người?
Khổng đội trưởng há miệng, một lúc lâu sau, ôm vai Tống Du: “Đi theo tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT